Suy niệm
Tản mạn: XUÂN CUỘC ĐỜI (Lm. Hiền Lâm)
...mùa xuân là mùa của một sự khởi đầu mới của ước mơ, của hy vọng và của niềm vui… nói tắt, mùa xuân là một sự khởi đầu lại của vũ trụ, của sinh linh vạn vật và của con người với bao niềm vui, ước mơ và hy vọng.
XUÂN CUỘC ĐỜI
Hai chữ “mùa xuân” hay “ngày xuân” tự nó gợi cho con người một sự mới mẻ, tươi trẻ và vui vẻ. Thật vậy, mùa xuân không chỉ là một khởi đầu mới của một chu kỳ mới luân chuyển của vũ trụ, thiên nhiên và vạn vật, mà còn là một sự bắt đầu lại hay một trang sử mới, một tuổi mới nơi một con người, quen gọi là “mùa xuân cuộc đời”.
Thế nhưng, mùa xuân có từ lúc nào và mùa xuân có ý nghĩa gì trên cuộc sống con người? Xin đưa ra một vài suy nghĩ:
1. Một mùa xuân hay mãi mãi mãi là mùa xuân.
Có thể nói, mùa xuân đầu tiên của vạn vật bắt đầu từ phút giây Thiên Chúa tạo thành vũ trụ. Tuy nhiên, danh gọi “mùa xuân” chỉ thực sự có từ khi con người biết phân biệt chu kỳ thay đổi của thời tiết và của muôn loài, để chia ra làm bốn mùa trong năm (xuân, hạ, thu và đông) và mùa xuân là mùa khởi đầu của một năm. Thế nhưng, cách phân biệt như thế cũng chỉ là tương đối, vì khí hậu hay sinh thực vật có sự thay đổi khác nhau theo từng vùng hay từng châu lục. Hơn nữa, ý niệm và sự cảm nhận mùa xuân, khí xuân hay ngày xuân của mỗi người cũng có phần khác nhau. Vì thế, nếu tính theo chu kỳ của một năm thì có một mùa xuân, nhưng vì trong các mùa hạ, thu và đông đôi khi vẫn có khí trời ấm áp, có loài hoa đua nở, có lễ hội tươi vui nên cũng có thể nói được rằng có bốn mùa xuân trong năm; mặt khác khi cảm nhận được sự ấm áp, niềm vui, hạnh phúc bất cứ lúc nào và lúc tâm hồn phơi phới đầy sức sống vươn lên, một sự khởi đầu đầy ước mơ và hy vọng… thì cũng có thể nói lúc nào cũng xuân (như mùa xuân bên cửa sổ, mùa xuân ta trao nhau, mùa xuân của tiếng cười…) hay mãi mãi là mùa xuân.
2. Mùa xuân cuộc đời.
Dù hiểu theo nghĩa nào, thì điểm chung khi nghĩ đến mùa xuân đều là mùa của một sự khởi đầu mới của ước mơ, của hy vọng và của niềm vui… nói tắt, mùa xuân là một sự khởi đầu lại của vũ trụ, của sinh linh vạn vật và của con người với bao niềm vui, ước mơ và hy vọng.
a, Mùa xuân chào đời và mùa xuân vào đời.
Trước hết, sự khởi đầu nơi con người nghĩa là khi một nhân vị hiện hữu, một sự sống mới được khởi sự, một đứa bé chào đời. Theo nghĩa này, mùa xuân của một con người đem lại niềm vui, ước mơ và hy vọng cho mọi người thân thuộc. Cũng thế, sự khởi đầu này mang một ý nghĩa thánh thiêng và trong trắng, thúc đẩy mọi người có sự trân trọng và trách nhiệm đối với kết quả của tình yêu, với một sự sống và với một nhân vị mới. Trong cái nhìn nhân học, ý nghĩa của sự khởi đầu này bao gồm bản tính “thiện” ban đầu (nhân chi sơ tính bản thiện) và nếu áp dụng ý nghĩa này cho ý niệm xuân thì đó là một lời mời gọi mọi người xem mùa xuân như là một sự khởi đầu lại cuộc đời để đổi mới đời sống nên tốt hơn và sức sống hơn.
Sự khởi đầu mùa xuân cuộc đời không chỉ là tuổi đời của một trẻ sơ sinh mà còn phải là một sự tái đổi mới và bắt đầu một giai đoạn mới của đời người. thật vậy, nếu thiên nhiên trải qua mùa hạ, mùa thu và lụi tàn theo mùa đông và tìm lại sự đâm chồi nẩy lộc xinh tươi đầy sức sống trong mùa xuân, thì đối với con người cũng thế, trải qua một năm đầy lo toan vất vả, mỏi mệt và mùa xuân đem lại nét vui tươi hứng khởi chuẩn bị cho một năm mới nhiều ước mơ và hy vọng. Cũng thế, mùa xuân cuộc đời nơi mỗi người là một sự khởi đầu mới, tìm lại sự tinh tuyền nguyên thuỷ, bỏ lại những yếu đuối, bất cập và thất bại để quyết tâm tiến bước trên đường mới, hướng tới một tương lai sán lạn hơn.
b, Mùa xuân Kitô hữu.
Nếu khởi đầu của con người là lúc chào đời, khởi đầu của sự trưởng thành là lúc bước vào đời và đều được xem là “tuổi xuân” trong mùa xuân cuộc đời, thì việc được sinh ra trong Giáo Hội Công Giáo thì cũng được xem là mùa xuân của từng Kitô hữu. Thật vậy, qua các nhiệm tích, Kitô hữu bước vào một đời sống mới, cuộc sống của người con cái Chúa, cách sống của một công dân Nước Trời trong tin yêu và hy vọng, ngày một đổi mới và tràn đầy sức sống. Cũng thế, những lúc chán chường mệt mỏi vì tội lỗi tựa như mùa đông lạnh lẽo đơn côi, thì khi đến với bí tích Giao Hoà, Kitô hữu lại bắt đầu những ngày xuân mới trong Đức Kitô.
Mùa xuân của Kitô hữu còn được hiểu là khởi đầu của một chu kỳ phụng vụ, của những lễ hội, những ngày kỷ niệm và những đại lễ tôn giáo, hay khi đón nhận thêm những người gia nhập đoàn chiên Chúa. Cũng có thể nói mùa xuân của Kitô hữu cũng là mùa xuân của Giáo Hội.
c, Mùa xuân của ơn gọi thánh hiến.
Bước vào đời thánh hiến, các tu sĩ như được sinh lại một lần nữa trong một lý tưởng mới, khởi đầu một phương thức sống mới, một sự đổi mới triệt để cho sự nghiệp Nước Trời. Hiểu theo nghĩa này thì lúc gia nhập tu hội hay dòng, ngày lãnh áo dòng, khi tiên khấn hay vĩnh khấn… được xem như là một mùa xuân mới trong sự đổi mới, khởi đầu và tiếp bước một trang sử mới vươn lên đầy sức sống và hạnh phúc.
Mùa xuân trăm hoa đua nở… Khi có những nơi trong Giáo Hội có nhiều ơn gọi trẻ, nhiều hình thức tu trì mới ra đời… đó cũng có thể xem là mùa xuân của đời sống thánh hiến và của Giáo Hội. Hiểu được điều này, thiết tưởng sẽ lạc quan hơn khi đối diện với hiện trạng của những n?i khan hiếm hơn gọi và một số nhà dòng hoặc tu hội không thể duy trì nơi một số nước Âu Châu, tứ đó tin tưởng rằng đó chỉ là một giai đoạn của mùa đông và đang chuẩn bị cho một mùa xuân mới bắt đầu, hoặc như cây già phải chết đi để nhường chỗ cho những mầm non mới thích hợp với môi trường mới hơn.
d, Xuân vĩnh cửu.
Sự luân chuyển của thời gian nói lên tính hữu hạn của vũ trụ, của thời tiết và của sinh linh vạn vật. Có khởi đầu thì có kết thúc, mùa xuân tươi trẻ chuyển dần đến mùa đông già cỗi và tàn lụi, con người thêm một mùa xuân cũng đồng nghĩa một tuổi mới và đi dần về mùa đông tuổi già để rồi phải dừng lại nơi nấm mộ. Nói tóm, không thể có mùa xuân vĩnh cửu nơi cuộc sống dương gian, vì thế người có niềm tin hướng đến một mùa xuân bất diệt không bao giờ tàn lụi nơi kiếp sống mai sau, mà cái chết là phút giao thừa kết thúc ngày mùa đông cuối cùng của trần gian để khai mở mùa xuân bất diệt. Kitô hữu biến ước mơ thành đạt nơi dương gian thành niềm hy vọng hằng sống nơi Thiên Quốc, ở đó chỉ mãi mãi là mùa xuân.
Kết luận
Mùau xuân, một sự khởi đầu trong niềm vui, tin yêu, ước mơ và hy vọng của vũ trụ, của thiên nhiên và cách riên của con người trong mùa xuân cuộc đời. Sự khởi đầu của con người lúc sinh ra, lúc vào đời, lúc chọn sống theo một niềm tin, bước theo một lý tưởng hay khi bước vào vĩnh cửu… Tất cả đều nói lên một sự khởi đầu, một sự đổi mới không ngừng để hướng về mai hậu. Mùa xuân cuộc đời khởi sự trong thời gian nhưng kết thúc trong vĩnh cửu, khởi đầu đầy giới hạn mà nhưng hướng tới vĩnh hằng.
Lm. Hiền Lâm
Tin liên quan
-
THÁNG MƯỜI MỘT: VIẾNG NGHĨA TRANG, NGHĨ SUY VỀ SỰ CHẾT (05/11)
-
NHẬT KÝ LINH MỤC: NGÀY GIÃN CÁCH THỨ 3 (04/06)
-
Hồi ký: VỊ HIẾN SINH CUỐI CÙNG (19/01)
-
„VÔ DUYÊN“ HAY „HỮU DUYÊN“? (28/05)
-
ĐƯỜNG NÀO CHÚNG TA ĐI? (18/05)
-
TÌNH YÊU & TÌNH NGƯỜI (16/05)
-
Tản mạn: TÌM TƯƠNG LAI CHO QUÁ KHỨ (06/05)
-
Năm mới, đồ cũ: Thế hệ trẻ Laudato Sì (21/01)
-
“Lòng Trung Tín – Món Quà Quý Nhất” Giỗ một năm của Alan Rickman và bài học từ nhân vật Severus Snape (Martin OCist) (14/01)
-
Truyện ngắn TUỔI TRẺ - TÌNH YÊU - ƠN GỌI (Martin OCist) (16/09)