Suy niệm

Suy niệm Tin Mừng CN XVII TN, B: TÍN THÁC VÀO CHÚA

Một cái nhìn mạo hiểm về bài Tin Mừng hôm nay, qua đó mỗi người chúng ta cần biết sống bình an, bớt lo lắng về cuộc sống hằng ngày. Mọi sự hãy tin tưởng và tín thác vào Chúa.

 

 

TÍN THÁC VÀO CHÚA

(Ga 6,1-15)

 

 

Tùng Linh

 

Đọc những bài suy niệm về tin mừng Ga 6,1-15, tôi thấy có rất nhiều đề tài, nhìn ở nhiều khía cạnh khác nhau. Chẳng hạn như: Bánh hóa nhiều, Chia sẻ Cộng tác với Chúa, Sống quảng đại, Hãy cho họ ăn, Quà mọn, Hãy xót thương người, Đào tạo trái tim, Vụn bánh, Để phép lạ được tiếp tục, Cộng tác, Sự biến đổi lạ lùng, Đi bước trước, Cho kẻ đói ăn…Đó cũng là những đề tài rất quen thuộc với mỗi người chúng ta. Hôm nay, khi đọc tin mừng Gioan trong tình thuật này, tôi lại có cái nhìn theo một khía cạnh khác so với với những khía cạnh đã đề cập trên. Khía cạnh tôi muốn chia sẻ hôm nay là Tín thác vào Chúa. Vậy đâu là lý do để tôi có cái nhìn này?

 

Năm 1989, một trận động đất 8,2 độ Richter gần như san bằng Armenia, làm hơn 30.000 người chết trong vòng bốn phút. Trong cơn hỗn loạn, một người đàn ông dặn vợ mình hãy ở nhà cho an toàn, còn ông thì vội chạy đến nhà trường, nơi con trai ông đang học.

 

Ở đó, ông nhìn thấy một đống lớn đổ nát - ngôi trường đã bị sập hoàn toàn. Ngay lúc đó, người đàn ông nhớ đến lời hứa mà ông luôn nói với con trai mình: “Dù trong tình huống nào, bố sẽ luôn có mặt để bảo vệ con!”. Giờ đây ông đã bật khóc khi nhìn thấy đống gạch vụn to lớn đã từng là trường học trước đó. Rồi ông cố định hướng xem lớp của con mình nằm ở vị trí nào. Nó nằm ở góc bên phải phía sau trường học! Ông lao đến và bắt đầu dùng tay không để bới đống gạch đá. Nhiều phụ huynh thấy người đàn ông làm như vậy đã vừa khóc vừa kéo ông ra và nói với ông: “Quá muộn rồi! Anh sẽ không làm gì được đâu! Hãy đi về nhà đi!”. Hoặc “chúng ta phải chờ đội cứu hộ đến thôi”… Để đáp lại, người đàn ông chỉ nói một câu: “Hãy giúp tôi một tay!”. Và ông tiếp tục bới đống gạch, quẳng từng viên gạch và từng mảnh tường ra bên ngoài.

 

Khi đội cứu hộ đến cũng cố lôi ông ra khỏi đống gạch đổ nát.

- Chúng tôi sẽ lo việc này, ông hãy về nhà đi!

Nhưng người cha vẫn ném từng viên gạch ra và chỉ đáp: “Hãy giúp tôi một tay đi!”

Cảnh sát cũng có mặt và khuyên can người đàn ông: “Anh đang trong trạng thái không ổn định, có thể gây nguy hiểm cho mình và cho người khác, đề nghị anh hãy về nhà!”

Nhưng họ cũng chỉ nghe được một câu: Vui lòng giúp tôi một tay đi!”

Một người rồi nhiều người đã vào “giúp một tay”. Họ đào bới đống gạch đổ nát suốt 8 tiếng… 12 tiếng… 24 tiếng… 36 tiếng… Và đến tiếng thứ 38, khi kéo một tảng bê-tông lớn ra, dường như họ bắt đầu nghe thấy có tiếng trẻ con nói.

- Armand? - Người đàn ông gọi to, giọng nghẹn lại. Ông nghe thấy có tiếng trả lời:

- Bố phải không? Con ở đây này! Con đang bảo các bạn đừng lo, vì bố sẽ đến cứu con, và cứu tất cả các bạn nữa! Bố đã hứa sẽ luôn bảo vệ con mà…

 

Trong Kinh thánh Cựu Ước cũng thuật lại câu chuyện của ngôn sứ Elia. Ngôn sứ Elia đến thành Xarepta gặp một bà góa để xin bánh ăn và nước uống. Thành nay đang bị nạn đói khủng khiếp. Bà góa trả lời: “Có Đức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của ông, tôi thề là tôi không có bánh. Tôi chỉ còn nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò. Tôi đang đi lượm vài thanh củi, rồi về nhà nấu nướng cho tôi và con tôi. Chúng tôi sẽ ăn rồi chết.” Ông Ê-li-a nói với bà: “Bà đừng sợ, cứ về làm như bà vừa nói. Nhưng trước tiên, bà hãy lấy những thứ đó mà làm cho tôi một chiếc bánh nhỏ, và đem ra cho tôi, rồi sau đó bà sẽ làm cho bà và con bà. Vì Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này:

 

“Hũ bột sẽ không vơi

vò dầu sẽ chẳng cạn

cho đến ngày Đức Chúa

đổ mưa xuống trên mặt đất.”

Bà ấy đi và làm như ông Ê-li-a nói; thế là bà ấy cùng với ông Ê-li-a và con bà có đủ ăn lâu ngày (1v 17,13-15).

 

Qua hai câu chuyện trên, trước hết ta thấy em bé đã không hoảng sợ, mà còn động viên các bạn của mình, vì em tin thế nào bố cũng sẽ đến cứu em. Em đã hoàn toàn tín thác mạng sống mình vào tay bố. Một sự tín thác khác; bà góa thành Xarepta, mặc dù chỉ còn một ít bột và dầu đủ làm hai cái bánh, nhưng khi nghe ngôn sứ Elia nói, bà đã hoàn toàn tin tưởng và tín thác vị ngôn sứ. Bà đã can đảm làm bánh cho ngôn sứ Elia ăn.

 

Chúng ta trở lại bài Tin mừng. Dân chúng đông đảo đi theo chúa Giêsu. Trong số họ cũng có người cao sang, quyền quí, có địa vị cao, cũng có những người nghèo khổ. Tuy nhiên, ta thấy họ đã dứt bỏ những thứ đó. Có người cũng có thể dứt bỏ những công việc đang làm, có thể có người cũng dứt bỏ sự giàu sang, nhà cao cửa rộng, chăn ấm nệm êm để theo Chúa nghe Người giảng dạy. Thậm chí họ còn không đem theo đồ ăn để ăn khi đói. Hậu quả là tất cả đều đói. Nhưng họ cũng không nhao nhao bỏ về, họ cũng không hỗn loạn đòi có của ăn. Vì họ biết rằng, Chúa sẽ cho họ ăn. Vậy nên khi các tông đồ bảo họ ngồi xuống từng nhóm một, họ không nháo nhác thắc mắc, nhưng vâng lời làm theo. “Ngồi xuống” là một hình tượng diễn tả bày tỏ đức tin, tín thác vào tình yêu Thiên Chúa: Anh em hãy cho họ ăn” (Suy niệm của Lm. GB. Văn Hào, SDB).

 

Một sự tín thác cao hơn nữa đó là em bé nghèo có đem theo năm chiếc bánh và hai con cá. Đó là phần lương thực nuôi sống em và một số người thân. Em có thể giữ lại cho riêng mình hay cho những người thân. Nhưng không, em tin vào quyền năng Chúa, em tín thác vào Chúa và đã dâng lên cho Chúa tất cả, và Ngài đã dùng quyền năng làm cho bánh và cá hóa ra nhiều cho hàng ngàn người cùng được ăn.

 

Theo sự khôn ngoan tự nhiên, ông Anrê nói: “Với bằng ấy thì thấm vào đâu?” Trước lý trí con người, Chúa vẫn đòi hỏi thái độ vượt lên của đức tin: Đó là thái độ mạo hiểm cao đẹp, mãnh liệt tin cậy, tín thác đối với một người khác. Người “tín hữu” trở thành người cộng tác với Chúa, trong những hành động vượt xa phương tiện của con người. Hình ảnh của em bé đối nghịch với hình ảnh ông Anrê.

 

Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II ngỏ cùng các bạn trẻ tại Edingburgh trong lần Ngài đến thăm Scotland vào năm 1982: “Giờ đây Cha xin nhấn mạnh chủ đề này: Cậu bé trong Tin Mừng đã trao cho Chúa tất cả khả năng cậu có thể rồi Chúa Giêsu thiết đãi đám đông 5000 người ăn no nê một cách lạ lùng và vẫn còn dư. Đời sống của các bạn cũng y hệt như thế. Nếu phải một mình đối đầu với những thách đố khó khăn của cuộc sống, các viễn cảnh tương lai. Nhưng cha xin nói với các bạn điều này: hãy đặt cuộc đời các bạn trong tay Chúa Giêsu. Ngài sẽ chấp nhận và sẽ chúc lành cho các bạn và sẽ biến đổi cuộc đời các bạn một cách tốt đẹp hơn, vượt mọi kỳ vọng lớn lao nhất của các bạn”.

 

Sống tín thác không phải là kinh nghiệm của tiền nhân, nhưng là lời dạy của Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã từng dạy rằng: “Đừng lo cho mạng sống lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể, lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? Hãy xem chim trời chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em!” (Mt 6,24-34)

 

Một cái nhìn mạo hiểm về bài Tin Mừng hôm nay, qua đó mỗi người chúng ta cần biết sống bình an, bớt lo lắng về cuộc sống hằng ngày. Mọi sự hãy tin tưởng và tín thác vào Chúa. Thế giới ngày hôm nay nói chung và Việt Nam nói riêng đang đối diện với cơn dịch bệnh Covid, biết bao người lao đao, khốn khổ, mất bình an. Vì thế lời Chúa dạy ta hãy cộng tác và tín thác vào Chúa, rồi phép lạ sẽ xảy ra.

 

Lạy Chúa Giêsu, chúng con thường thiếu lòng quảng đại, không dám cho đi những gì chúng con đang có, chỉ vì sợ mất mát, thua thiệt, chì vì thiếu tình yêu, thiếu niềm tin và thiếu lòng cậy trông vào Chúa Quan Phòng. Xin Chúa mở lòng trí chúng con, thấu hiểu ý nghĩa cao trọng của phép lạ hóa bánh ra nhiều, để chúng con sẵn sàng cho đi mọi sự, kể cả bản thân, với tình yêu tha thiết chân tình, như cậu bé dâng hiến tất cả bánh và cá cho Chúa dưỡng nuôi tha nhân.  

 

 

 

Thiết kế Web : Châu Á