Suy niệm

Suy niệm Tin Mừng CN XI TN, B: GIEO HẠT GIỐNG ĐỨC TIN

Hạt giống đức tin được ươm trồng trong Hội thánh là các Kitô hữu lan tỏa thành cây lớn làm cho nhiều người nương bóng biểu lộ qua lòng bác ái và sống liên đới với tha nhân, để họ nhận biết Đức Giêsu.

 

 

GIEO HẠT GIỐNG ĐỨC TIN

(Mc 4,26-34)

 

Đình Tước

 

Bài Tin Mừng hôm nay thánh Marco thuật lại cho chúng ta nghe Chúa Giêsu mạc khải Nước Trời qua hai dụ ngôn hạt giống và hạt cải. Nước Thiên Chúa được thiết lập và phát triển một cách tiệm tiến theo thời gian và không gian. Hạt giống nẩy mầm, lớn lên và thành cây to lớn “đến nỗi chim trời làm tổ dưới bóng” (c.32). Đây là hình ảnh nói lên Chúa Giêsu gieo hạt giống Nước Trời trong tâm hồn nơi mỗi người bằng đức tin sống động, hạt giống đức tin lớn lên theo đường lối của Thiên Chúa. Nhờ hạt giống đức tin đó, người Kitô hữu sống yêu thương, bác ái với nhau trong Giáo hội và hiệp thông với cộng đoàn Giáo hội khác.

 

Trong cuộc hành trình rao giảng về Nước trời, Chúa Giêsu thường dùng dụ ngôn mà giảng dạy cho dân chúng, dụ ngôn là những câu chuyện rút ra từ cuộc sống thực tế trong đời thường mà mọi người đều biết và dễ hiểu, để Chúa ví von nói về mầu nhiệm Nước Thiên Chúa.

 

Điều hai dụ ngôn muốn nhắm đến là Giáo hội được Chúa Giêsu thiết lập trên nền tảng 12 môn đệ và phát triển từ cộng đoàn các tín hữu thời sơ khai rất đơn sơ và nhỏ bé, nhưng được “Chúa Thánh Thần hoạt động trong Giáo hội, các tín hữu càng ngày càng thêm đông” (Cv 2,47). Hạt giống là đức tin được gieo vào tâm hồn của mỗi Kitô hữu và phát triển âm thầm theo thời gian nhưng chính Thiên Chúa làm cho lớn lên và sinh bông kết trái. Thánh Phaolô tuy đã rất cố gắng rao giảng Tin Mừng lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiên, nhưng đã cảm nghiệm được sức mạnh của Thiên Chúa tác động qua công việc rao giảng của ngài nên nói: “Tôi trồng, anh Apôlô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên” (1Cr 3,6).

 

Hạt giống - hình ảnh của đức tin được Marco diễn tả cách thức phát triển như sau: “Đất tự động sinh ra hoa mùa; trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ bông đòng đòng,... thành bông lúa chín. Lúa vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa” (Mc 4,26-29). Trong thư thứ 2 gửi cho giáo đoàn Cô-rin-tô, thánh Phaolô nói rằng: “Vì chúng ta tiến bước nhờ lòng tin chứ không phải nhờ được thấy Chúa. Vậy, chúng tôi luôn mạnh dạn, và điều chúng tôi thích hơn, đó là lìa bỏ thân xác để được ở bên Chúa” (2Cr 5,7-8). Hai đoạn văn trên nói sẽ đến ngày Thiên Chúa sẽ quy tụ mọi người sống bên Chúa vào ngày sau hết. Từ đó, Chúa Giêsu trở thành niềm hy vọng của Kitô hữu vì Ngài đích thân có mặt trong mùa gieo giống và mùa gặt hái: “Người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa” (c. 29). Nghĩa là Chúa Giêsu sẽ trở lại trong vinh quang, thu hoạch mùa gặt vào ngày sau hết của cuộc đời mỗi người.

 

Như vậy, qua hai dụ ngôn trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta sống kết hợp với sứ mạng của Ngài chính là khởi đầu cuộc can thiệp cánh chung của Thiên Chúa. Áp dụng giáo huấn vào trong đời sống Giáo hội, thời gian hiện tại không còn phải là thời gian sứ vụ của Đức Giêsu, nhưng là thời gian của nếp sống và hoạt động rao giảng của Hội thánh. Hạt giống đức tin được ươm trồng trong Hội thánh là các Kitô hữu lan tỏa thành cây lớn làm cho nhiều người nương bóng biểu lộ qua lòng bác ái và sống liên đới với tha nhân, để họ nhận biết Đức Giêsu.

 

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã mạc khải cho chúng con về Nước Trời qua các dụ ngôn hạt giống và hạt cải. Xin cho hạt giống đức tin mỗi người chúng con được lớn lên trong ơn thánh của Chúa qua Giáo hội. Qua đó, chúng con cảm nhận được lòng yêu thương của Thiên Chúa đang ban cho chúng con lớn lên theo thời gian trong ân sủng của Ngài. Amen.

 

 

 

Thiết kế Web : Châu Á