Suy niệm

Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật VI Thường Niên, năm C: "ĐƯỢC HIỆP THÔNG TRONG CỘNG ĐOÀN" (Đăng Khoa)

...noi gương Chúa Giêsu, đừng ai loại trừ anh em mình ra khỏi đời sống xã hội...

 

Mc 1,40-45.

"ĐƯỢC HIỆP THÔNG TRONG CỘNG ĐOÀN"

 

Vào thời Đức Giêsu, nói đúng hơn, theo quan niệm của người Do Thái từ thời xa xưa, bệnh phong cùi không những chỉ là thứ bệnh gặm nhấm và làm biến dạng hình hài bệnh nhân, nó còn là thứ bệnh mang chiều kích tôn giáo. Kẻ mắc bệnh này bị xem như đã phạm một trọng tội nên bị Chúa trừng phạt (x. Ds 12, 9; 2V 5,27; 2Sb 26, 16...). Mang tâm trạng của một người mắc bệnh phong cùi, họ không những đau đớn về mặt thể xác mà hơn thế nữa, họ còn mang một nỗi đau, một nỗi thống khổ lớn hơn về mặt tinh thần, đó là sự ruồng bỏ của người thân, sự xa lánh của mọi người. Họ vẫn sống , thế mà bị coi như không còn tồn tại. Thật họ là những người nghèo nhất, đau khổ nhất thế gian.

Hiểu rõ số phận người mắc bệnh phong cùi như vậy, chúng ta sẽ hiểu được trường hợp người cùi trong bài Tin Mừng hôm nay. Một người cùi đến gần Chúa Giêsu và cầu xin Người chữa cho anh được lành sạch. Hành động của người mắc bệnh quả là táo bạo.

Thực vậy, chính người mắc bệnh phong cùi đã đi bước trước. Anh đến với Chúa Giêsu, để trình bày tình trạng của mình, cũng như ý muốn được chữa lành. Anh muốn Chúa Giêsu cho anh được lành và qua đó được gia nhập đời sống xã hội và tôn giáo. Hành động liều lĩnh này hẳn phải xuất phát từ lòng tin tưởng sâu xa nơi quyền năng và lòng nhân từ của Chúa Giêsu.  

Trước thái độ và lòng tin của anh, Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương và Người đã làm phép lạ để cứu chữa anh. Chính lòng thương yêu đã khiến Đức Giêsu dám làm tất cả. Vì thương người bệnh, Đức Giêsu đã bất chấp nguy hiểm bị lây nhiễm, đã bất chấp những điều bị coi là cấm kỵ của đạo Do Thái. Khi chữa khỏi bệnh phong, Người đã giải thoát người bệnh khỏi những đau đớn phần xác. Từ nay anh không còn bị những vết thương hành hạ nữa. Nhưng điều kỳ diệu không dừng lại ở đây, Đức Giêsu còn giải phóng anh khỏi những mặc cảm đè nặng tâm hồn anh bao năm tháng qua. Trước kia anh cảm thấy bị khinh miệt, nay anh cảm thấy được trân trọng; trước kia anh cảm thấy bị bỏ rơi, nay, dưới bàn tay dịu hiền của Đức Giêsu, anh cảm thấy được yêu thương vỗ về. Những vết thương sâu thẳm trong trái tim anh đã được lành lặn. Đức Giêsu đã hồi sinh tâm hồn lạnh giá của anh. Muốn cho mọi người chấp nhận anh tái hội nhập vào đời sống xã hội và tôn giáo, Đức Giêsu bảo anh đi trình diện vị trưởng tế, dâng của lễ theo luật Mô-sê để được công khai và chính thức tuyên bố là anh được khỏi, được sạch và do đó được quyền vào lại đời sống xã hội và tôn giáo.

Người mắc bệnh phong cùi trong bài Tin Mừng hôm nay chính là hình ảnh tượng trưng cho tâm hồn tội lỗi của mỗi người chúng ta. Mỗi người chúng ta cũng mang trong mình những thứ phong cùi thiêng liêng. Thế nhưng, đừng vì thế mà mặc cảm, buông xuôi, chúng ta hãy noi gương người bệnh phong chạy đến với Đức Giêsu. Người sẽ xóa đi những mặc cảm đè nặng hồn ta. Người sẽ chữa lành những vết thương bao năm gặm nhấm trái tim ta. Người sẽ xoa dịu những nỗi đau vò xé tâm tư. Người sẽ an ủi những nỗi buồn phủ kín hồn ta. Phần ta, hãy biết noi gương bắt chước Đức Giêsu, đừng loại trừ anh em mình ra khỏi đời sống xã hội. Hãy biết đến với những anh em bị bỏ rơi. Hãy biết an ủi những anh em đang buồn khổ. Hãy biết tránh cho anh em những mặc cảm nặng nề. Hãy hàn gắn những vết thương trong tâm hồn anh em. Hãy tôn trọng danh dự và nhân phẩm của anh em. Hãy giúp cho anh em mình được hòa nhập vào đời sống cộng đoàn, đời sống xã hội, và loan truyền lòng thương xót của Thiên Chúa cho thế giới hôm nay.

 

Phêrô Khoa – Trần Thanh Thập

 

Thiết kế Web : Châu Á