Suy niệm

Suy niệm CN 19 TN, B: “LƯƠNG THỰC TRÊN ĐƯỜNG ĐẾN VĨNH HẰNG” (Bảo Tâm)

Khi có được một niềm tin vững mạnh và Bí Tích Thánh Thể dưỡng nuôi, chúng ta sẽ an tâm tiến về quê trời, nơi đó có hạnh phúc vĩnh hằng và là nguồn cội của chúng ta.

 

Ga 6, 41 -51.

“LƯƠNG THỰC TRÊN ĐƯỜNG ĐẾN VĨNH HẰNG”

Bảo Tâm

Trần gian tạm bợ - Thiên đàng vĩnh cửu. Đời người Kitô hữu là một cuộc hành trình tiến về thiên quốc. Trên cuộc hành trình trần gian, con người cần lương thực vật chất để sống và trưởng thành. Cũng vậy, con đường về trời vừa xa lại vừa khó khăn. Lương thực cho cuộc hành trình phải được đầy đủ. Nhưng lương thực chúng ta phải có là gì? Lấy đâu ra thứ lương thực đó? Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã chỉ cho chúng ta thứ lương thực thần diệu để được trường sinh: “Ta là Bánh ban sự sống… Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời”. (Ga 6,51)

Của ăn cuộc sống muôn đời mà Chúa muốn nói là của ăn gì? Hẳn là Gioan đã suy nghĩ và ghi sâu vào tâm khảm ý nghĩa đích thực Chúa muốn nói. Lúc này, Chúa đã chuẩn bị tâm hồn các Môn đệ để họ chấp nhận cái chết của Người sắp xảy ra, để làm giá cứu chuộc nhân loại, như một của lễ hy sinh. Để cụ thể hóa việc sắp xảy ra là lập nên phép Thánh Thể trước mặt các ông. Thánh Thể và Thánh Giá gắn liền với nhau như hình với bóng không tách rời được. Vì thế, Chúa nói rõ: “Ta bảo thật các ngươi, nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống Máu Người, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết”. Chúa khêu gợi sự tò mò và chú ý của dân chúng để họ nghĩ đến một của ăn bí nhiệm mà Con Người sẽ ban cho họ…, một thứ man-na đích thực “từ trời xuống và ban cho thế gian”. Nhưng họ không hiểu hay không muốn hiểu. Chúa kết kuận: “Chính Ta là bánh ban sự sống, ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ ”. Chúa đến để nuôi sống linh hồn chúng ta. Con người có hồn có xác, cả hai liên kết chặt chẽ với nhau. Muốn sống cần phải có ăn, không ăn thì chết. Nhưng hồn và xác lại có những của ăn khác nhau. Xác cần có của ăn vật chất, hồn lại có của ăn thiêng liêng là chính Mình Máu Thánh Chúa Kitô như lời Người đã dạy.

Là người Kitô hữu đang sống ở thế kỷ 21 này, chúng ta không có lý do gì để nói rằng: chúng ta không biết, không hiểu về thứ bánh mà Chúa Giêsu đã mạc khải cách đây hai ngàn năm. Thứ bánh đó có tên là Giêsu, là bánh từ trời xuống, có khả năng đem lại cho con người sự sống và sự sống đời đời. Nói tóm lại, điều chính yếu Chúa Giêsu muốn dạy bảo người Do thái xưa kia và chúng ta hôm nay rằng: Người là bánh hằng sống. Ai ăn bánh này sẽ được tham dự vào sự sống của Người và sẽ được sống đời đời, và Bánh Hằng Sống nơi bí tích Thánh Thể được cử hành mỗi ngày.

Thánh Thể là một bằng chứng thật hùng hồn nhắc nhở và tái diễn mối tình muôn thuở, đó là mối tình của Thiên Chúa đối với loài người và mối tình của Chúa Giêsu đối với chúng ta. Thánh Gioan tông đồ đã quả quyết: “Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một yêu dấu của Người cho thế gian”. Còn đối với Chúa Giêsu, thì Kinh Thánh cho biết: “Người là Thiên Chúa, nhưng Người đã không giành cho mình phận ngang hàng với Thiên Chúa, mà Người đã hủy mình đi, Người đã vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá”. Cái chết của Người là một thực hiện lời mạc khải trong bài Tin Mừng hôm nay: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời”. Cho nên, ai ăn thịt Chúa sẽ tìm được sức mạnh thánh hóa và nhận được một hiệu quả vô cùng cao quí là sự sống lại và sự sống đời đời. Nghĩa là đến với Chúa, tin vào Chúa, và ăn Thịt Chúa là chúng ta lãnh nhận được sự sống đời đời ngay từ bây giờ, bởi vì mỗi lần lãnh nhận Thánh Thể là chúng ta lãnh nhận chính mầm sự sống đời đời. Và ai lãnh nhận Mình Máu Chúa Kitô, người ấy được kết hợp với Chúa, được tan biến trong Chúa để cả hai nên một, để người ấy có thể nói như thánh Phaolô: “Tôi sống nhưng không phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20). Cũng vậy, tin vào sự sống đời đời không phải là phủ nhận cuộc sống trần gian, nhưng chính là làm cho cuộc sống trần gian có ý nghĩa, vì sự sống đời đời lớn lên trong cuộc sống trần gian, và chính sự sống đời đời thôi thúc chúng ta làm cho cuộc sống trần gian tốt đẹp hơn.

 

Tóm lại, nếu không có bánh, chúng ta sẽ chết. Cơm bánh có khả năng duy trì sự sống cho chúng ta nhưng đó là một khả năng giới hạn. Khi nói “Tôi là bánh ban sự sống”, Đức Giêsu cho hiểu là tương quan giữa bản thân Người với loài người cùng một kiểu như tương quan giữa cơm bánh và chúng ta, nhưng sự sống Người ban là sự sống vĩnh cửu, chứ không chỉ là sự sống trần gian giới hạn. Người mạnh hơn cái chết, Người muốn đưa chúng ta đi sang bên kia cái chết. Nhưng chúng ta phải chạy đến với Người, phải tin vào Người. Đức Giêsu, Đấng Phục Sinh, đang nuôi dưỡng chúng ta bằng Lời và Bí tích trong các cuộc cử hành phụng vụ. Cơn đói mãnh liệt nhất của chúng ta là sự mật thiết với Thiên Chúa, là sự sống của Thiên Chúa bên trong chúng ta, thứ mà Đức Giêsu hôm nay gọi là “sự sống đời đời”. Đức Giêsu mời gọi chúng ta tin tưởng nơi Người với tất cả con người, tâm hồn và thân xác của ta. Khi có được một niềm tin vững mạnh và Bí Tích Thánh Thể dưỡng nuôi, chúng ta sẽ an tâm tiến về quê trời, nơi đó có hạnh phúc vĩnh hằng và là nguồn cội của chúng ta.

 

Thiết kế Web : Châu Á