Suy niệm

Chúa Nhật V Phục Sinh, Năm A, Ga 14,1-12: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống”

Con đường nào cũng nhiều thử thách gian nan. Người đi trên con đường có tên “Giêsu” phải chấp nhận qua cửa hẹp.

 

 

“Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống”

(Ga 14,6)

 

Luân An

 

Tâm tình của người cha, người thầy với con cái, với học trò của mình bao giờ cũng là tâm tình của tình yêu thương, của sự bao bọc chở che. Tâm tình ấy luôn muốn được ấp ủ, dõi theo con cái hay học trò của mình trên mọi hành trình cuộc sống, cho dẫu người con, người học trò ấy đã lớn, đã trưởng thành.

 

Sau những năm tháng cưu mang, dạy dỗ cũng như đồng hành cùng các môn đệ, đã đến lúc Đức Giêsu biết mình sắp phải lìa xa họ mà về cùng Thiên Chúa Cha nên Ngài đã có những lời khích lệ và an ủi họ: “Anh en đừng xao xuyến, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở; nếu không Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đưa anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu thì anh em cũng ở đó với Thầy. Và Thầy đi đâu thì anh em cũng biết đường rồi”.

 

Trước những lời an ủi và nhắn gửi của Đức Giêsu, dường như các môn đệ không cảm thấy an tâm mà ngược lại có chút hoang mang lo lắng. Sự lo lắng và hoang được biểu lộ qua câu hỏi của ông Tôma: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu làm sao chúng con biết được đường”. Đáp lại câu hỏi của Tôma, Đức Giêsu đã mở ra cho các ông một con đường, nhờ đó dẫn các ông đi về nhà Cha trên trời, khi Ngài nói “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống”.

 

Đường, Sự thật và Sự sống, đó là ba yếu tố quan trọng làm nên căn bản của cuộc sống con người. Ai trong chúng ta cũng phải tìm cho mình một lối đi. Đó là định hướng cho một đời người. Ai trong chúng ta cũng phải sống theo sự thật, vì sự thật giải phóng con người và làm cho con người trở nên quang minh chính đại. Đi ngược lại với sự thật là sự dối trá mưu mô. Ai trong chúng ta cũng cần đến sự sống. Không chỉ sự sống phần xác mà còn sự sống thiêng liêng. Nhờ sự sống thiêng liêng mà chúng ta có tình yêu, hạnh phúc trong cuộc đời. Như thế, Đường, Sự thật và Sự sống làm nên vẻ đẹp của cuộc sống chúng ta và làm cho cuộc đời này có ý nghĩa.

 

 “Thầy là Đường”. Trong lịch sử cũng như trong hiện tại, chưa có ai tuyên bố tự tin như thế. Hình ảnh con đường mang rất nhiều ý nghĩa đối với cuộc sống con người.

 

Mỗi người, khi bắt đầu biết suy nghĩ, thì cũng biết chọn cho mình một con đường, nghĩa là một định hướng cho tương lai. Định hướng đó có thể là nghề nghiệp, là tình yêu, là phong cách sống, hay nơi ăn chốn ở, hay các mối quan hệ. Khi xác định được một con đường, họ cứ thế mà bước theo. Biết rằng để đạt được những thành công cho những định hướng đó không phải là chuyện dễ, nhưng những người kiên định thì không vì những khó khăn mà họ bỏ cuộc.

 

Con đường nào cũng có một đích điểm. Con đường ‘Giêsu” dẫn chúng ta đến với Chúa Cha. “Lòng anh em đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy…. thầy đi để dọn chỗ cho anh em”. Đức Giêsu đã “đến đích” của con đường, tức là đến với Chúa Cha. Người đi trước để dọn chỗ cho chúng ta trong nhà Cha trên trời. Đích điểm của con đường này, cũng là đích điểm của cuộc đời người tín hữu, đó là hạnh phúc viên mãn nơi Ba Ngôi Thiên Chúa.

 

Con đường nào cũng nhiều thử thách gian nan. Người đi trên con đường có tên “Giêsu” phải chấp nhận qua cửa hẹp. Quả vậy, cửa rộng thênh thang thì dẫn tới hư hỏng (Mt 7,13-14). Chẳng có chiến thắng nào mà lại không trải qua đau khổ. Chẳng có vành nguyệt quế nào mà không qua tập luyện dày công. Con đường Giêsu cũng là con đường thập giá. Tuy vậy, thập giá không phải là chặng cuối của con đường. Chặng cuối của con đường là Phục sinh. Đi trên con đường Giêsu là chấp nhận những đề nghị của Người, với xác tín “qua thập giá tới phục sinh, qua đau khổ tới hạnh phúc”. Trong hành trình theo Chúa, có những khó khăn, hạn chế và ràng buộc. Tuy vậy, như “lửa thử vàng, gian nan thử sức”, những ràng buộc ấy giúp con người trưởng thành và tôi luyện để kiên trung vững vàng hơn.

 

Con người nói chung và cách riêng là các Kitô hữu, những người tin và đi theo Đức Giêsu, cuộc sống trần gian này là một cuộc hành trình mà đích đến là Nước trời. Trên cuộc hành trình dương thế này vẫn biết là có nhiều con đường, nhiêu lối đi nhưng chỉ có một con đường duy nhất là con đường “Giêsu” mới dẫn con người về Nước trời: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy”.

 

Như vậy, những lời khích lệ, an ủi của Đức Giêsu năm xưa không còn chỉ dành riêng cho các môn đệ mà dành cho tất cả những ai biết tin yêu, phó thác và bước theo con đường Đức Giêsu đã vạch ra.

 

Là Kitô hữu, chúng ta đang trên đường lữ hành trần gian, chúng ta cũng tự hỏi rằng mình có thực sự đang bước đi trên con đường “Giêsu” không hay đang bước đi trên đường nào?

 

 

 

 

 

Thiết kế Web : Châu Á