LỜI CHÚA

THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU

Vì yêu thế gian nên Con Một Thiên Chúa xuống thế gian để giải thoát nhân loại khỏi ách nô lệ của tội lỗi, của ác thần để trao ban sự sống thần linh, sự sống của Thiên Chúa cho con người.

 

 

THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU

(1 Ga 4,16)

 

M. Raphael Dũng

 

Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II nói: “Lý trí và đức tin như đôi cánh kỳ diệu giúp trí tuệ con người vươn lên chiêm ngưỡng chân lý và tựu trung là nhận biết chính Thiên Chúa”[1]. Vậy Thiên Chúa là ai? Thánh Gioan định nghĩa “Thiên Chúa là Tình Yêu” (1 Ga 4,16). Sự hiện hữu của con người là để được Thiên Chúa yêu thương: “Ta đã yêu người bằng mối tình muôn thuở nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương” (Gr 31,1) với một tình yêu chân thật, tận hiến và trao ban một cách cụ thể qua việc sai Con của Người đến thế gian làm lễ vật đền tội thay cho nhân loại.

 

Vì yêu thế gian nên Con Một Thiên Chúa xuống thế gian để giải thoát nhân loại khỏi ách nô lệ của tội lỗi, của ác thần để trao ban sự sống thần linh, sự sống của Thiên Chúa cho con người. Tất cả là cho vinh quang của Thiên Chúa mà vinh quang của Ngài là con người được sống, không phải là sự sống đời tạm ở thế gian mà là sự sống đời đời trong vương quốc của Ngài. Hành động của tình yêu trao ban của Thiên Chúa được thể hiện qua: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời. Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ. Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa” (Ga 3,16-18).

 

Thánh Bênađô nói: “Mức độ của tình yêu là yêu không mức độ”. Quả thật, lòng quảng đại của Thiên Chúa đến độ trao ban ngay chính một của mình: Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”. Đức tin là điều kiện cần thiết và quan trọng để con người đón nhận quà tặng của tình yêu Thiên Chúa. Cứu cánh tối hậu của đức tin mà con người nhận được từ Thiên Chúa là sự sống đời đời. Ai khao khát say mến Thiên Chúa thì quảng đại mở rộng trái tim, tâm hồn để cho tình yêu và sự sống của Ngài ngự trị và làm chủ. Vì “ai không yêu thì không biết Thiên Chúa ” (1 Ga 4,8) và  “ai ở lại trong tình yêu thì cũng ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy” (1 Ga 4,16). Sự sống muôn đời mà Thiên Chúa hứa ban đã được khởi sự ngay từ đời này đối với những ai nhận biết và yêu mến Thiên Chúa Cha cũng như Đấng mà Ngài đã sai đến thế gian này. Sự sống đời đời là được đi vào thế giới thần linh, được chia sẻ hạnh phúc của Ba Ngôi Thiên Chúa, được tham dự vào bản tính thiêng liêng của Ngài và được trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài.

 

Thiên Chúa Cha thực thi ý định tình yêu nhiệm mầu đối với nhân loại thông qua cầu nối là Đức Giêsu Kitô. Vì vậy, “thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ”. Con của Người là trung gian cứu độ duy nhất, vì “không ai có thể đến với Cha mà không qua Thầy”. Do đó, ai ở lại trong tình yêu  thì phải sống như Ngài đã sống, yêu như Ngài đã yêu bằng con tim và khối óc của Ngài, bằng toàn thể quan điểm và nhân cách cao cả của Ngài. Muốn sống được như vậy thì kẻ tin vào Đức Giêsu Kitô phải ý thức sâu sắc lời Ngài chỉ bảo: “Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy và Thầy ở trong anh em” (Ga 14,20). Động từ “ở trong” mời gọi người môn đệ Chúa Kitô kết hiệp với Ngài bằng một sự sống, một tình yêu, một tinh thần, một ý chí, một hành động: “Ở trong Ngài, chúng ta là óc để suy tư; là mắt để nhìn thực tại trần thế; là tai để nghe tiếng rên rỉ, đòi hỏi; là vai để gánh vác; là tay để cứu vớt; là chân để đi đến với người đau khổ; là quả tim để khắc khoải yêu thương; và là miệng để nói những lời bác ái, an ủi”[2]. Người môn đệ chân chính phải quy hướng đời mình về Thiên Chúa là tình yêu, đồng thời cũng phải lấy Đức Kitô làm trung tâm điểm của đời sống mình như lời xác quyết mạnh mẽ của thánh Phaolô: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi. Hiện nay tôi sống trong xác phàm, là sống trong niềm tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2,20).

 

Ngược lại với những ai không tin thì không được hưởng sự sống muôn đời. Vì “kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa” (Ga 3,18b). Người ta nói: tri thì bất mộ”, không biết thì không yêu mến mà không biết bởi vì không tin. Sở dĩ những ai không tin thì không được cứu độ vì không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa thì làm sao yêu mến Ngài và sống trong tình yêu của Ngài được. 

 

Tóm lại, qua bài Tin mừng hôm nay cũng như toàn bộ Phúc âm của Gioan tập trung vào con người Đức Giêsu Kitô và vào đức tin là điều kiện duy nhất để được ơn cứu độ. Trọng tâm của đức tin quy hướng vào Chúa Giêsu là Kitô và là Con Thiên Chúa và kết quả của đức tin là sự sống vĩnh cửu.

 

 

____________________________________

 

[1] Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, Thông điệp Đức tin và Lý trí.

[2] Hồng Y Phanxicô Xavier Nguyễn Văn Thuận, Trên Đường Hy Vọng, tr. 341.

 

Thiết kế Web : Châu Á