LỜI CHÚA

Suy niệm TM Chúa Nhật V Mùa Chay, Năm C (M. Viết Huy)

Qua bài Tin mừng hôm nay, Thiên Chúa cũng muốn mời gọi chúng ta cần hồi tâm và thống hối về tội lỗi của mình, vì chúng ta cũng cần tình yêu tha thứ của Thiên Chúa như người phụ nữ ngoại tình. Đây cũng là dịp để chúng ta nhìn lại cách hành xử của mình với người anh em lỗi lầm.

 

TÌNH YÊU THA THỨ CÓ SỨC CẢM HÓA CON NGƯỜI

(Ga 8, 1-11)

 

M. Viết Huy

Có thể nói: “Mỗi thánh nhân đều có một dĩ vãng. Mỗi tội nhân đều có một tương lai”. Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng ít nhất một lần phạm phải sai lầm. Vì vậy, ông cha ta mới nói: “Nhân vô thập toàn”. Thế nên, ai cũng cần đến tình yêu tha thứ, sự đồng cảm và nâng đỡ, để có thể đứng lên sau mỗi lần vấp ngã.

Trên tờ báo Dân Việt, ra ngày 22-4-2012, kể về cuộc đời anh Kha, quê ở Quảng Nam như sau: “Anh đã trải qua những tháng ngày ăn chơi trác táng, nghiện ngập ma tuý… đến lúc thân tàn, sức kiệt, không cửa không nhà. Trong cơn bĩ cực, nhưng người vợ trẻ vẫn luôn tha thứ, không bỏ rơi anh, kiên tâm khuyên anh bỏ con đường sai trái để trở về con đường lương thiện. Vào một ngày mưa gió, anh chứng kiến cảnh vợ và con thơ ôm nhau khóc vì đói và rét, khi đó con tim anh đau nhói, cũng là lúc tâm hồn thức tỉnh và quyết tâm cai nghiện, làm lại cuộc đời.  Anh đã rời làng quê, người thân đi vào rừng một mình. Ở đó anh đào sẳn cho mình một cái hố, khi nào lên cơn nghiện thì anh nhảy xuống ngâm mình dưới nước cho đến khi cơn nghiện qua đi, đầu óc tỉnh lại. Anh đã chiến đấu với cơn nghiện ròng rã ba tháng trời. Cuối cùng, anh đã thành công và trở thành một người lương thiện, là nơi lương tựa của vợ con và sống có ích cho xã hội; trở thành tấm gương cho những người sa cơ, lỡ bước vào con đường tội lỗi”.

Chính tình yêu, lòng quảng đại của người vợ đã cảm hóa anh, và những giọt nước mắt của vợ con trong hoàn cảnh bi thương ấy giúp anh có thêm nghị lực, quyết tâm để chiến thắng tội lỗi, ma men.

Tin mừng hôm nay, thánh Gioan cũng thuật lại câu chuyện người phụ nữ phạm tội ngoại tình được Chúa Giêsu tha thứ.

Lúc tảng sáng, Đức Giêsu đang giảng dạy cho dân chúng tại Đền Thờ, thì các kinh sư và người Pharisêu dẫn đến trước mặt Người một phụ nữ bị bắt quả tang đang phạm tội ngoại tình và họ thưa với Người: “Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. Trong sách luật, ông Môsê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn thầy, Thầy nghĩ sao?” (c. 4-5). Một câu hỏi xem ra rất khó cho Đức Giêsu, vì Tin mừng xác nhận: “Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người” (c. 6a). Nếu Đức Giêsu tha cho người phụ nữ, thì Người chống lại luật Môsê, còn nếu ném đá như luật Môsê dạy, thì Người đi ngược lại với những lời Người dạy “yêu thương và tha thứ”. Trả lời thế nào Đức Giêsu cũng mắc bẫy họ giăng sẵn. Tưởng chừng như Đức Giêsu không thể thoát được mưu mô nham hiểm, độc ác của các kinh sư và người Pharisêu. Chắc lúc này lòng họ hả hê và tin chắc Đức Giêsu sẽ rơi vào bẫy mình giăng ra. Nhưng, than ôi! Họ không thể ngờ Đức Giêsu là Thiên Chúa, nên Người có thừa sự khôn ngoan và thấu hiểu lòng xấu xa của họ.

Biết được lòng thâm hiểm xấu xa của họ, Đức Giêsu không trả lời họ mà chỉ đưa tay viết trên đất. Một hành động xem ra huyền bí và khó hiểu (một số nhà Kinh Thánh giải thích, hành động Đức Giêsu viết trên đất là Người đang viết các tội của nhóm kinh sư và người Pharisêu). Vì họ cứ hỏi mãi, nên Đức Giêsu đã lên tiếng bảo họ: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi” (c.7). Khi nghe câu nói này, họ âm thầm bỏ đi hết, kẻ trước người sau, không còn một ai dám ở lại kết án người phụ nữ.

Tục Ngữ Việt Nam có câu: “Việc người thì sáng, việc mình thì quáng”. Các kinh sư và người Pharisêu chỉ thấy tội của người phụ nữ ngoại tình mà không thấy tội của mình. Họ luôn cho mình là người công chính, vì thế cho mình cái quyền kết án những ai đã phạm tội. Câu nói của Đức Giêsu làm họ thức tỉnh, lúc đầu hầm hầm sát khí lên án người phụ nữ ngoại tình bao nhiêu, thì giờ đây xấu hổ bấy nhiêu và cúi đầu bỏ đi, vì nhận ra mình cũng là tội nhân.

Khi mọi người bỏ đi hết, chỉ còn lại mình Đức Giêsu và người phụ nữ, Đức Giêsu nhẹ nhàng hỏi chị ta: “Không ai lên án chị sao?... Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa” (c.10b-11).

Khi nói “tôi không lên án chị đâu”, Đức Giêsu trao ban tình yêu tha thứ và xót thương. Mặc cho tội lỗi của con người có nặng đến đâu, Thiên Chúa vẫn luôn tha thứ, dù có nhiều đến mấy cũng không thể sánh được với tình yêu bao la của Thiên Chúa. Chính vì vậy, thánh Phaolô đã thốt lên: “Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội” (Rm 5,20). Câu nói “từ nay đừng phạm tội nữa” nói lên Thiên Chúa không bao giờ dung túng cho tội lỗi, nhưng luôn yêu thương tội nhân. Người muốn tội nhân bỏ con đường gian ác của mình để được sống chứ không muốn họ phải chết: “Ta chẳng vui gì khi kẻ gian ác phải chết, nhưng vui khi nó thay đổi đường lối để được sống” (x. Ed 33,11). Chính tình yêu tha thứ của Chúa Giêsu đã biến đổi chị, soi đường mở lối để chị thoát ra khỏi bóng đêm lỗi lầm, trở về đường ngay nẻo chính.

Thật là nghịch lý, Thiên Chúa không có tội nhưng luôn nhân từ, xót thương và tha thứ hết mọi lỗi lầm cho tội nhân, còn ngược lại, con người mang thân phận tội nhân lại thiếu lòng cảm thông và thường kết án người phạm tội. Chính khi kết án người có tội, là lúc con người kết án chính mình!

Qua bài Tin mừng hôm nay, Thiên Chúa cũng muốn mời gọi chúng ta cần hồi tâm và thống hối về tội lỗi của mình, vì chúng ta cũng cần tình yêu tha thứ của Thiên Chúa như người phụ nữ ngoại tình. Đây cũng là dịp để chúng ta nhìn lại cách hành xử của mình với người anh em lỗi lầm. Biết bao lần trong đời chúng ta đã kết án, loại trừ, khi có người anh em lầm lỡ. Biết bao lần người anh em bị trượt chân xuống vực, thay vì chúng ta cúi xuống đưa tay kéo anh em lên, thì chúng ta lại giậm đạp người anh em xuống. Thay vì chúng ta cảm thông, xót thương, tìm cách nâng đỡ người anh em bị vấp ngã, thì chúng ta lại cười hả hê, nhìn với ánh mắt khinh bỉ... Thiết nghĩ, nhiều lần chúng ta kết án, loại trừ anh em mình một cách thâm độc, tàn ác hơn những kinh sư và người Pharisêu.  Nếu như Đức Giêsu sống vào thời chúng ta, thay vì Người nói: “Ai trong các ngươi không có tội thì loại trừ người anh em mình đi”, thì Người sẽ nói: “Ai trong các ngươi ít tội hơn người anh em mình, thì hãy loại trừ người anh em mình đi”. Ước gì lời nói đanh thép này xuyên thẳng vào lòng và biến đổi con tim chai đá của chúng ta!

Lạy Chú, xin cho chúng con luôn ý thức mình là tội nhân, để chúng con luôn biết thông cảm với những yêu đuối của anh em. Cũng như cho chúng con đủ bao dung, bác ái để sẵn sàng đón nhận và nâng đỡ những lúc anh em vấp ngã. Và xin cho chúng con biết tha thứ để được Ngài thứ tha. Amen.

Thiết kế Web : Châu Á