LỜI CHÚA

Suy niệm Tin Mừng CN XXVI TN, C: GIÀU & NGHÈO

Trái ngược với lúc hai người còn sống, anh Lazaro nghèo khổ đã được đón nhận một ân lộc vô cùng to lớn là được ngồi trong lòng tổ phụ Abraham; còn ông phú hộ trở thành người đói khát ân sủng, ông chỉ xin tổ phụ Abraham cho anh một giọt nước để làm dịu sự thiêu đốt trong âm phủ.

 

 

GIÀU & NGHÈO

(Lc 16,19-31)

 

Tùng Linh

 

Trong dụ ngôn của bài Tin Mừng hôm nay, thánh Luca đã khắc họa cho chúng ta hai gương mặt với hai hoàn cảnh sống và chết khác nhau, qua đó giúp chúng ta rút ra bài học cho đời sống và ơn gọi Kitô hữu của mình.

 

Tin Mừng cho chúng ta thấy người phú hộ giàu có, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Người phú hộ có một cuộc sống sung túc, trong khi đó, anh Lazaro là một người nghèo khổ, cùng với bệnh tật anh mang trong người, là những ung nhọt đầy mình. Bạn của anh là những con chó liếm các mụn nhọt của anh. Anh không thể di chuyển đi đâu được nên ngày ngày chỉ ngồi trước cửa nhà ông phú hộ, chỉ mong có những mẫu bánh vụn để ăn cho khỏi đói. Thánh Luca viết: “Lại có một người nghèo khó tên là Lazarô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta (Lc 16,20-21). 

 

Dụ ngôn chuyển qua cảnh cái chết của ông phú hộ và anh Lazaro. Trái ngược với lúc hai người còn sống, anh Lazaro nghèo khổ đã được đón nhận một ân lộc vô cùng to lớn là được ngồi trong lòng tổ phụ Abraham; còn ông phú hộ trở thành người đói khát ân sủng, ông chỉ xin tổ phụ Abraham cho anh một giọt nước để làm dịu sự thiêu đốt trong âm phủ: “Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Abraham ở tận đàng xa, và thấy anh Lazarô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: ‘Lạy tổ phụ Abraham, xin thương xót con, và sai anh Lazarô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!” (Lc 16,23-24). Lúc này tổ phụ Abraham đã dạy cho ông phú hộ giàu có một bài học: “Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn Lazarô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, Lazarô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ” (Lc 16,25).

 

Tin Mừng tiếp tục chuyển cảnh cho chúng ta thấy sau khi ông phú hộ xin cho mình không được, thì ông chuyển qua xin cho các anh em của ông. Ông nói: “Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh Lazarô đến nhà cha con, vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!” (Lc 16, 27-28). Tổ phụ Abraham đã trả lời một cách dứt khoát với ông: “Chúng đã có Môsê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó” (Lc 16,29).

 

Qua lời tổ phụ Abraham nói với ông phú hộ, chúng ta thấy điều quan trọng nhất không phải là sống lại để dạy dỗ người khác nhưng hãy luôn sám hối và tin vào những lời Kinh Thánh dạy, tất cả mọi sự đều chứa đựng trong Kinh Thánh. Và Chúa Giêsu cũng nói: “Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng”.

 

Xin mượn lời của linh mục Phêrô Nguyễn Văn Hương để kết luận bài chia sẻ này: “Dụ ngôn hôm nay như lời thức tỉnh lương tâm ngái ngủ của chúng ta trước thảm cảnh nghèo đói. Chúng ta được mời gọi cởi mở tâm hồn đối với những ai đau khổ, nghèo đói, bị thương tổn để giúp đỡ họ. Chúng ta hãy để cho dụ ngôn này đào luyện lương tâm mình để chúng ta có những cảm thức và nhạy bén với nỗi thống khổ của người nghèo giống Chúa Giêsu, cũng như biết đứng về phía họ để phục vụ theo đức ái Kitô giáo.”

 

 

Thiết kế Web : Châu Á