LỜI CHÚA

Suy niệm Tin Mừng CN XXI TN, C: NGHỊCH LÝ CỦA TIN MỪNG

“Hãy phấn đấu đi qua cửa hẹp mà vào”. Đó là chân lý sống của Kitô hữu và là điều kiện đòi buộc của Tin Mừng. Con người có đáp ứng đòi buộc của “nghịch lý” này để đạt đến hạnh phúc của Nước Trời hay không?

 

NGHỊCH LÝ CỦA TIN MỪNG

(Lc 13,22-30)

 

Minh An

 

Có lẽ nghịch lý nhất của Tin Mừng là làm cho nhiều người khó chịu, khó ưa, khó chấp nhận, khó theo đuổi, thậm chí là loại bỏ, vì những đòi hỏi của Tin Mừng luôn ngược lại với thực tại hay ước vọng của con người.

 

Hay nói khác đi, muốn sống đúng với Tin Mừng để đảm bảo cho sự sống vĩnh cửu thì đòi hỏi phải có những điều kiện khá gắt gao. Chẳng hạn như muốn theo Chúa Giêsu cách trọn vẹn thì phải từ bỏ mọi sự và vác thập giá: “Ai muốn theo tôi phải từ bỏ chính mình và vác thập giá mình mà theo”; muốn có một kho tàng trên trời thì phải bán những gì mình có ở đời này mà bố thí cho người nghèo: “Hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”(Mt 19,21); muốn đoạt được Nước Trời thì điều kiện cần là phải có tinh thần nghèo khó: “Phúc thay ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ” (Mt 5,3); ai muốn làm lớn trong Nước Trời phải là người „nhỏ lại“ và là người phục vụ: “Ai lớn nhất trong anh em, thì phải nên như người nhỏ tuổi nhất, và kẻ làm đầu thì phải nên như người phục vụ” (Lc 22,26)… Quả đúng là những điều kiện gắt gao mà con người chẳng dễ dàng để đón nhận để bước tiếp trên con đường trọn lành mà Tin Mừng đòi hỏi.

 

Thánh Luca, trong Tin Mừng của mình, cũng cho ta biết, Chúa Giêsu đòi hỏi sự nghịch lý mà có lẽ nhiều người khó chấp nhận, đó là phải đi qua “cửa hẹp” để vào Nước Trời: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì Tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ  tìm cách vào mà không thể được” (Lc 13,24). Ôi! Tại sao vào Nước Trời khó quá vậy, phải đi qua cửa hẹp mới được vào? Đúng là nghịch lý thật!

 

Một thực tế xảy ra trong xã hội loài người, đó là người ta luôn phấn đấu để đi lên, hay để lớn lên, vĩ đại, chứ chẳng ai lại phấn đấu để tụt xuống, hay nhỏ lại! Người ở địa vị thấp hèn thì cố gắng phấn đấu để được địa vị cao hơn. Người hèn kém thì phấn đấu để được trọng vọng hơn trong xã hội. Người phải phục vụ thì phấn đấu để được người khác phục vụ mình. Ai có nhà nhỏ phấn đấu để có tiền của xây nhà lớn hơn, xây biệt thự. Người ta cũng phấn đấu để có nhiều của cải hơn, có nhiều bằng cấp hơn, có nhiều đặc quyền đặc lợi hơn. Đường hẹp, đường nhỏ, đường quanh co, người ta cũng cố gắng để mở con đường lớn hơn, thẳng hơn cho dễ dàng lưu thông. Và đương nhiên, người ta vẫn thích đi đường rộng, đường thông thóang hơn là đi trên những con đường chật hẹp, nhiều người qua lại; người ta cũng thích đi qua cửa cao, rộng, hơn là cửa hẹp, thấp phải khom lưng, cúi sát… Thế nhưng, Chúa Giêsu lại đòi hỏi người ta đi vào đường hẹp, vào cửa hẹp để đến Nước Trời! Đúng là nghịch lý thật! Khó chịu thật! Vậy, chúng ta phải thực thi như thế nào cho đúng với đòi hỏi Chúa Giêsu?

 

Những gì đối với loài người thì không thể, còn đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể (x. Lc 1,37). Có thể nói, nghịch lý của Thiên Chúa đối với loài người lại trở thành một điều kiện cương quyết để giúp con người ta đạt đến hạnh phúc thật, hạnh phúc Nước Trời. Hay nói đúng hơn, “nghịch lý” của Thiên Chúa lại trở thành một chân lý sống của Kitô giáo là phải kinh qua đau khổ thì mới đạt được hạnh phúc: “Ai gieo trong nước mắt sẽ gặt trong hân hoan”.

 

Thật ra, lời mời gọi đi qua cửa hẹp để vào Nước Trời mà thánh Luca trình bày ở đây, là muốn kêu mời mọi người sống hiệp thông trọn vẹn với Đức Giêsu. Hay nói khác đi, là con người sống mối tương quan mật thiết và trọn vẹn với Chúa Giêsu. Sống trọn vẹn với Chúa Giêsu là sống những gì Người đã sống và thực thi những điều Người truyền dạy. Chúa Giêsu đã dạy những gì Người đã sống, và sống đúng những điều Người đã dạy. Đó là mẫu gương tuyệt hảo nhất để chúng ta noi theo và sống hiệp thông trọn vẹn với Người.

 

Chỉ hiệp thông với Chúa Giêsu với vẻ bề ngoài thôi thì chưa đủ, nhưng còn phải hiệp thông cách trọn vẹn với ý muốn của Người và xây dựng mối tương quan thân tình với anh chị em đồng loại, thực hiện điều Tin Mừng đòi hỏi là đi qua “cửa hẹp”  để tiến lên quê trời. Đó mới đúng là niềm vui, hạnh phúc vĩnh cửu.

 

Hãy phấn đấu đi qua cửa hẹp mà vào”. Đó là chân lý sống của Kitô hữu và là điều kiện đòi buộc của Tin Mừng. Con người có đáp ứng đòi buộc của “nghịch lý” này để đạt đến hạnh phúc của Nước Trời hay không?

 

Đời sống Kitô hữu là một cuộc hành trình thiêng liêng đầy khó khăn, phải đi qua cửa hẹp. Do đó, Đức Giêsu muốn mời gọi những tín hữu đi theo Người phải nỗ lực thật nhiều, để có thể vượt qua cánh cửa hẹp đó. Vì cánh cửa hẹp đó cũng chính là Đức Giêsu: “Ta là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu” (Ga 10,9). Như thế, muốn có được đời sống hạnh phúc trong Nước Trời thì chúng ta cần đi qua “cửa hẹp”, cần nhiều nỗ lực, cần hy sinh, chiến đấu, vì chính Đức Giêsu cũng đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, để sau đó mới đạt được vinh quang. Người mời gọi chúng ta: “Ai muốn theo Tôi, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mà theo tôi”. Chấp nhận vác thập giá đời mình cách vui vẻ đi theo Chúa là chúng ta đã đi qua cửa hẹp để vào Nước Trời.

 

Vậy nên, hãy đón nhận điều nghịch lý của Tin Mừng đòi hỏi, để đạt đến chân lý của Nước Trời. Hãy đi qua cửa hẹp Giêsu, để vào Nước Trời rộng thênh thang, nơi có nhiều chỗ ở mà Chúa Cha sẽ ban tặng cho những ai hiệp thông với Người: “Anh em đừng xao xuyến, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở” (Ga 14,1).

  

Thiết kế Web : Châu Á