LỜI CHÚA

Suy niệm Tin Mừng CN XXI TN, C: CỨU RỖI

Thiên Chúa đã sai Con Một là Đức Giêsu Kitô đến trần gian làm để hy sinh cứu chuộc cho cả nhân loại đáng phải phạt vì tội lỗi. Như thế, chính Thiên Chúa đã cứu chuộc loài người nhờ Đức Kitô, vì “Thiên Chúa Đấng cứu độ chúng ta, Đấng muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý” (1Tm 2,4). Nghĩa là Thiên Chúa không muốn cho ai phải hư mất đời đời vì phải xa lìa Người là cội nguồn của mọi vinh phúc, giầu sang và hoan lạc.

 

 

 

CỨU RỖI

(Lc 13,22-30)

 

M. Aelredo Quản

 

Khát vọng sâu xa của mỗi Kitô hữu là được cứu rỗi, nghĩa là được sống trong ân sủng của Thiên Chúa và được hưởng sự sống đời đời mà Ngài trao ban. Lòng khát khao được cứu rỗi cháy bỏng trong các tâm hồn thiện chí ngoan đạo. Do đó, có một người đến hỏi Đức Giêsu: “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?”

 

Đây là một câu hỏi biểu lộ sự lo lắng áy náy của người tín hữu, của những người thiện tâm, những người dù cả đời chỉ sống lương thiện, nhưng trong viêc mình được cứu rỗi hay không, đã không còn dám tự tin vào chính mình nữa, đang nóng lòng muốn biết là liệu họ đang đi đúng đường hay không và Thiên Chúa có chấp nhận sự thiện tâm của họ hay không. Phải chăng đó cũng là nỗi áy náy trong sâu thẳm cõi lòng mỗi người chúng ta. Vậy, đâu là nguồn gốc của lo lắng ấy, và chúng ta lựa chọn cách sống nào để được cứu thoát?

 

Chúng ta nghe thánh Phaolô khẳng định với các tín hữu Rôma: “Mọi người đã phạm tội và bị tước mất vinh quang Thiên Chúa” (Rm 3,23), Vịnh gia thì nói rằng: “Vì trước thánh nhan Ngài chẳng có người nào là công chính” (Tv 143,2), và thánh Phaolô còn thêm: “Không ai là người công chính, dẫu một người cũng không” (Rm 3,10). Là những con người yếu đuối mong manh, những gì chúng ta cố gắng là điều cần thiết không thể thiếu được, nhưng đàng khác, chỉ nguyên hành động của chúng ta mà thôi thì chưa đủ. Bởi vì, tự bản chất, các nỗ lực và cố gắng cá nhân của chúng ta thì không có thể được cứu rỗi, vì “ai có thể tự mình thoát được quyền lực âm ty”. Thay vào đó, chúng ta tin nhận vào ân huệ Thiên Chúa ban nhưng không, nhờ công trình cứu chuộc thực hiện trong Đức Kitô Giêsu (x. Rm 3, 24).

 

Thật vậy, Thiên Chúa đã sai Con Một là Đức Giêsu Kitô đến trần gian làm để hy sinh cứu chuộc cho cả nhân loại đáng phải phạt vì tội lỗi. Như thế, chính Thiên Chúa đã cứu chuộc loài người nhờ Đức Kitô, vì “Thiên Chúa Đấng cứu độ chúng ta, Đấng muốn cho mọi người  được cứu độ và nhận biết chân lý” (1Tm 2, 4). Nghĩa là Thiên Chúa không muốn cho ai phải hư mất đời đời vì phải xa lìa Người là cội nguồn của mọi vinh phúc, giầu sang và hoan lạc.

 

Như vậy, nỗi lo lắng của người tín hữu đã trở thành niềm hoan lạc, vì nhận biết chỉ có nơi Thiên Chúa và nhờ Đức Giêsu Kitô, chúng ta mới được cứu rỗi thực sự và đây là nỗi khát khao tận đáy sâu tâm hồn của mọi tín hữu, như thánh Augustino đã kêu lên: “Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên con và lòng con khắc khoải cho tới khi tâm hồn con được an nghỉ trong Chúa”. Vịnh gia chí lý khi vui sướng cất lên: “Chỉ trong Thiên Chúa, hồn tôi mới được nghỉ ngơi yên hàn”.

  

 

 

Thiết kế Web : Châu Á