LỜI CHÚA

Suy niệm Tin Mừng CN XVI TN, B: ĐỨC GIÊSU – ĐẤNG CHẠNH LÒNG THƯƠNG

Qua bài Tin Mừng hôm nay, phụng vụ muốn nêu cao lòng thương xót của Chúa Giêsu, Người là “Đấng Chạnh Lòng Thương”. Nói cách khác, điểm nổi bật được phác họa trong bài Tin Mừng hôm nay là dung mạo của tình yêu nhân hậu vô bờ bến của Chúa Giêsu.

 

 

ĐỨC GIÊSU – ĐẤNG CHẠNH LÒNG THƯƠNG

(Mc 6,30-34)

 

 

M. Matthêu Viết

 

Trong Cựu Ước, ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã từng phác họa hình ảnh về Mục Tử giàu lòng thương xót như sau: “Chính Ta sẽ quy tụ đoàn chiên Ta còn sót lại từ khắp mọi miền Ta đã xua chúng đến. Ta sẽ đưa chúng về đồng cỏ của chúng; chúng sẽ sinh sôi nảy nở thật nhiều. Ta sẽ cho xuất hiện các mục tử để lãnh đạo chúng; họ sẽ chăn dắt chúng. Chúng sẽ không còn phải hãi hùng, kinh khiếp và bị bỏ rơi nữa” (Gr 23,3-4). Lời loan báo của ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã phần nào trở nên ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu được thánh Mác-cô tường thuật trong bài Tin Mừng hôm nay: “Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều” (Mc 6,34).

 

Động từ “chạnh lòng thương” gợi lên tâm tình sâu xa bắt nguồn từ đáy lòng và diễn tả ra bên ngoài bằng một hành động giúp đỡ đặc biệt cho người khác. Trong Cựu Ước, động từ này là tâm tình của Thiên Chúa trước sự khốn khổ của dân Israel. Điều này đã được Vịnh gia diễn tả như sau: “Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì. Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người. Dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm. Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù. Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa. Lòng nhân hậu và tình thương Chúa ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên” (Tv 22,1-6). Còn đặt trong bối cảnh của bài Tin Mừng hôm nay, động từ “chạnh lòng thương” diễn tả lòng thương xót của Chúa Giêsu đối với các Tông Đồ và đám đông dân chúng.

 

Đối với đám đông đang bơ vơ, vất vưởng không người chăn dắt, Chúa Giêsu tỏ lộ tâm tình thương xót bằng cách rao giảng ơn cứu độ và chữa bệnh (x. Mc 1,23-42; 10,52), trừ quỷ cho họ (x. Mc 9,25), vì họ như bầy chiên không người chăn dắt, không biết phải đi đâu, không có ai hướng dẫn và bảo vệ. Những người này đến từ các thành, những nơi có hội đường và được hưởng sự hướng dẫn của các bậc thầy trong đạo Do Thái. Thế mà tình cảnh của họ lúc này lại như đàn chiên không người chăn dắt. Điều này chứng tỏ các nhà lãnh đạo Do Thái không phải là những mục tử đích thực. Đây cũng là điều mà ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã lên án một cách mạnh mẽ: “Chính các ngươi đã làm cho đoàn chiên của Ta phải tan tác; các ngươi đã xua đuổi và chẳng lưu tâm gì đến chúng” (Gr 23,2).

 

Còn đối với các Tông Đồ, sau khi đã thực hiện những điều Chúa Giêsu truyền, Người quan tâm đến các ông một cách đặc biệt: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút” (Mc 6,31a). Điều bất ngờ mà chúng ta bắt gặp ở đây là sau khi Chúa Giêsu đã lắng nghe các ông kể lại mọi sự, Người không khen ngợi các ông lời nào, cũng không đưa ra bất cứ sự chuẩn nhận nào đối với những gì các ông đã thực hiện. Nhưng lập tức, Người bảo các ông lánh riêng ra một nơi thanh vắng, tức là Người muốn ở riêng với các ông mà thôi. Điều này nhấn mạnh rằng Chúa muốn bảo các Tông Đồ sống riêng với Người, xa hẳn đám đông dân chúng để có bầu khí tương giao mật thiết hơn với Người và với nhau. Đàng khác, Chúa Giêsu kêu gọi các Tông Đồ nghỉ ngơi cũng ngụ ý rằng Người ao ước cho các ông được có cùng một nhịp điệu hoạt động công khai xen lẫn với một đời sống cô tịch như Người. (x. Mc 1,35.45; 6,46; 9,2) Ngoài ra, chúng ta không thấy Chúa Giêsu đề cập tới công việc tiếp theo của các Tông Đồ là gì, nhưng Người lại lưu ý riêng đến chính bản thân các ông “hãy nghỉ ngơi đôi chút”, điều đó chứng tỏ rằng Người săn sóc một các đặc biệt đến cộng sự viên của mình.

 

Qua bài Tin Mừng hôm nay, phụng vụ muốn nêu cao lòng thương xót của Chúa Giêsu, Người là “Đấng Chạnh Lòng Thương”. Nói cách khác, điểm nổi bật được phác họa trong bài Tin Mừng hôm nay là dung mạo của tình yêu nhân hậu vô bờ bến của Chúa Giêsu. Tình yêu này được thể hiện qua sự quan tâm một cách đặc biệt đến mỗi thành phần, mỗi người không phân biệt giai cấp địa vị. Hình ảnh này một đàng giúp chúng ta tín nhiệm vào Ngài, đàng khác để nêu gương cho những người sống đời tông đồ cũng phải thể hiện lòng thương xót qua công việc phục vụ của mình.

 

Vì thế, mỗi người chúng ta hãy nhìn vào Chúa Giêsu để biết quan tâm, chăm sóc, động lòng trắc ẩn trước nhu cầu của những người xung quanh. Còn trong công việc tông đồ, chúng ta cũng cần phải biết hy sinh ý riêng, việc riêng để lo cho việc chung, lo cho phần rỗi các linh hồn. Khi xưa Chúa Giêsu truyền cho các Tông Đồ vào nơi vắng vẻ nghỉ ngơi một chút để tĩnh tâm cầu nguyện và thẩm định lại những công việc đã làm, thì ngày hôm nay Lời Chúa cũng mời gọi chúng ta sau một ngày bộn bề với những lo toan chúng ta hãy biết đặt mình trước sự hiện diện của Chúa để được Người an ủi và ban cho bình an cho chúng ta.

 

 

 

 

Thiết kế Web : Châu Á