LỜI CHÚA

Suy niệm Tin Mừng CN XV TN, B: LỜI KHUYÊN CỦA CHÚA CHO CÁC TÔNG ĐỒ

Chúng ta được Chúa mời gọi sai đi rao giảng Tin Mừng bằng chính đời sống tốt đẹp của chúng ta, đó là tuân giữ các lời khuyên phúc âm.

 

 

LỜI KHUYÊN CỦA CHÚA CHO CÁC TÔNG ĐỒ

(Mc 6,7-13)

 

M. Giuse Tuấn

 

Các Tông đồ không tự chọn sứ mệnh cho mình nhưng họ được Chúa Giêsu kêu gọi và sai đi rao giảng Tin Mừng: “Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con” (Ga 15,16). Tuy nhiên, Chúa không chỉ dừng lại ở việc chọn các Tông đồ mà còn cho họ sống bên cạnh, khuyên răn, giảng dạy họ sống đúng với bản chất đích thực của người môn đệ của Chúa. Thật vậy, trước khi sai họ đi, Chúa đã khuyên họ rất nhiều điều, và trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa khuyên các Tông đồ hai điều căn bản: Tinh thần từ bỏ và cách đối xử.

 

1. Tại sao Chúa Giêsu lại khuyên các Tông đồ đi rao giảng phải có tinh thần từ bỏ?

 

Chúa khuyên như vậy là vì: thứ nhất, đây là mệnh lệnh lên đường: không mang bánh, bao bì, tiền bạc, không mặc hai áo, nghĩa là phải khẩn trương, vì thời gian cấp bách; phải nhẹ nhàng, vì phương tiện chính là phương tiện của Chúa. Vướng bận của cải, lo cho đầy đủ phương tiện như ý mình thì khó mà cất bước lên đường truyền giáo được! Có bao giờ ta cảm nghiệm được tính cấp bách này không? Đây là lời khuyền của Chúa Giêsu dành cho các Tông đồ khi đi rao giảng phải có tấm lòng từ bỏ tất cả, phải thoát ly ra ngoài vòng cương tỏa đối với tiền của vật chất, cụ thể Chúa bảo họ đừng mang gì cả.

 

Thứ hai là tinh thần từ bỏ triệt để. Chúa sai các ông đến một nơi xa lạ, chẳng ai biết để chuẩn bị đón tiếp, thế mà họ ra đi với hai bàn tay trắng: không bao bị, không quần áo, không lương thực, ngay cả một chút tiền bỏ túi phòng thân cũng không. Quả thực đây là điều Chúa muốn các môn đệ của Ngài phải sống tinh thần này, tinh thần gấp gáp nhẹ nhàng. Ngài muốn các ông phải có phong cách bề ngoài đơn giản khi đi truyền giáo. Ngài muốn họ sống trong sự khó nghèo, để rồi họ sẽ khám phá ra đâu là sự giàu có đích thực.

 

Thứ ba, người môn đệ của Chúa sống tinh thần từ bỏ, khó nghèo, không phải vì họ không có khả năng làm giàu, cũng không phải không được phép sử dụng của cải, sự giàu sang, nhưng họ sống tinh thần khó nghèo, từ bỏ này sẽ giúp họ cảm nghiệm được tình yêu quan phòng của Thiên Chúa. Sống tinh thần khó nghèo này người môn đệ cảm nghiệm được sự quan tâm chăm sóc của Chúa, Chúa sẽ lo liệu cho họ tất cả. Ngoài ra, Chúa muốn các môn đệ dồn hết nỗ lực cho bổn phận họ thi hành. Công việc họ được trao phó là rao giảng Tin Mừng cứu rỗi, mang bình an đến cho người khác, chứ đừng lo tìm của cải vật chất.

 

2. Thái độ của người môn đệ khi đi rao giảng

 

Sau khi khuyên phải sống tinh thần từ bỏ, nghèo khó để tín thác vào Chúa quan phòng, Chúa dạy các môn đệ về cách đối xử hay là thái độ của người môn đệ khi đi rao giảng cần phải có, đó là: Khi đi đến đâu, gặp được nhà nào tốt lành, chính đáng, thì hãy ở lại cho đến lúc ra đi. Nếu gặp nơi nào không tiếp nhận hay bị ngược đãi, Chúa cho phép họ bỏ nơi đó đi sang nơi khác và giũ bụi chân lại cho họ biết lỗi lầm bất kính của họ. Xưa kia người Do thái có thói quen làm như thế khi họ đi từ vùng dân ngoại vào vùng đất của mình, để chứng minh cho họ dứt bỏ mọi liên hệ với dân ngoại. Do đó, người môn đệ làm như thế là để đánh thức những ai từ chối họ và cho những người ấy biết: cư xử với họ như vậy là đã trở thành người ngoại giáo, theo quan niệm của Do thái giáo.

 

3. Tinh thần từ bỏ và thái độ của người môn đệ đi rao giảng hôm nay như thế nào?

 

Trong thời đại hôm nay với vai trò của môn đệ Chúa Giêsu qua bài Tin Mừng nhắc nhở chúng ta hai điều. Thứ nhất, Chúa không đòi hỏi chúng ta sống từ bỏ triệt để như các môn đệ xưa nhưng cũng phải học lấy tinh thần người môn đệ, đừng qúa lệ thuộc vào tiền bạc, đừng coi tiền bạc là trên hết, hơn cả nhân phẩm và danh dự của mình, tiền bạc là tên đầy tớ tốt nhưng là ông chủ xấu. Chúng ta hãy luôn tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài là Đấng giàu lòng thương xót và rất mực yêu thương chúng ta, mọi sự xảy ra trong đời chúng ta Ngài đều biết hết, chúng ta hãy phó thác mọi biến cố lớn nhỏ xảy ra trong cuộc sống chúng ta cho Chúa. Thứ hai, là chúng ta học cách đối xử tốt lành, chính đáng đến với những người ta gặp gỡ, đồng thời xin Chúa cho chúng ta đức tin luôn can trường không bị lung lay trước những thử thách.

 

Trong xã hội hôm nay, chúng ta có thể được sai đi bằng nhiều cách: Sai đi bằng đau khổ, không rao giảng, không hoạt động, nhưng thinh lặng tế lễ cứu bao linh hồn. Như Chúa Giêsu hấp hối trên thập giá; Đức Mẹ hấp hối trong tâm hồn dưới chân thập giá. Sai đi bằng bữa ăn: ăn là chuyện thường tình, như Chúa Giêsu đã ăn ở nhà Mađalêna, ở nhà Simon, Giakêu khác xa chúng ta: “Hôm nay ơn cứu độ đã đến với nhà này” (Lc 19,9).

 

Như vậy, qua Lời Chúa hôm nay, chúng ta được Chúa mời gọi sai đi rao giảng Tin Mừng bằng chính đời sống tốt đẹp của chúng ta, đó là tuân giữ các lời khuyên phúc âm. Hơn nữa, trong đời sống đan tu, chúng ta rao giảng Tin Mừng bằng cách sống đơn sơ giản dị, thanh thoát trong cách ăn mặc, tiêu xài và các phương tiện sử dụng hằng ngày, nhất là sống hòa nhã, cởi mở, quảng đại bao dung và yêu thương là cách rao giảng tốt nhất và có hiểu quả nhất.

 

Lạy Chúa, Chúa đã khuyên dạy chúng con trước khi đi rao giảng là phải sống tinh thần từ bỏ và đối xử tốt với mọi người. Xin Chúa cho chúng con có tinh thần không dính bén của cải, thoát ra được vòng cương tỏa của cải vật chất, để chúng con hoàn toàn thanh thoát ra đi làm chứng cho Chúa, với thái độ nhanh nhẹn và hoàn toàn cậy trông vào Chúa.

 

 

 

Thiết kế Web : Châu Á