LỜI CHÚA

CHÚA NHẬT LỄ CHÚA GIÊSU KITÔ VUA VŨ TRỤ, NĂM B: “VUA SỰ THẬT” (Minh An)

Những ai muốn thuộc về sự thật thì hãy nghe Đức Kitô, Vua Sự Thật, và những ai thuộc về Vua Sự Thật thì hãy để Người sống và lớn lên trong cuộc đời của mình, đồng thời chấp nhận để Người biến đổi toàn diện con người của mình theo sự thật.

 

Ga 18, 33-37

“VUA SỰ THẬT”

Minh An

Năm Phụng vụ, được bắt đầu bằng Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng, Giáo Hội kêu gọi con cái của mình luôn tỉnh thức để đón nhận ngày Con Thiên Chúa Nhập Thể (x. Mt 24, 37-44; Mc 13, 33-37; Lc 21, 25-36). Cuối năm Phụng vụ, được kết thúc ở Chúa Nhật XXXIV, Giáo Hội tiếp tục mời gọi mọi người hãy chiêm ngưỡng vương quyền của Ngôi Hai Thiên Chúa với tước hiệu Đức Kitô Vua vũ trụ. Đức Kitô chính là Vua của vũ trụ, Ngài là Chủ của thời gian, Chủ của lịch sử và là Chủ của muôn vật muôn loài, kể cả loài người. Người chính là Vua vĩnh cửu thật: “ Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Đấng hiện có, đã có và đang đến, là Đấng Toàn Năng” (Kh 1,8).

 Đức Giêsu là vua của vũ trụ thì đương nhiên Ngài là Vua của muôn vua, hay nói khác đi, Ngài chính là Vua trên hết “các vua”. Nhưng, chúng ta chỉ dừng lại để cùng nhau chiêm ngưỡng một tước hiệu cao quý mà theo thánh sử Gioan, đó là vua của sự thật: “Vậy ông là vua sao? Đức Giêsu đáp: chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi” (Ga 18, 37).

Lạ lùng thay, Vua Sự Thật lại hé lộ vương quyền sự thật của mình khi mà bị “thân tàn ma dại” trước tòa án của loài người. Philatô chỉ là một vị quan, ông có thể đại diện cho quyền lực loài người lúc đó, xét xử Vua Sự Thật về những tội người ta tố cáo Người theo lối nhìn hận thù, ghen ghét, khai trừ...từ yếu tố con người nhất. Vua Sự Thật chỉ im lặng trước những lời cáo buộc vu vơ, không có cơ sở, không có chứng cớ, nhưng chẳng mở miệng biện minh một lời nào. Vua Sự Thật không cần mở miệng, biện minh cho những sự giả dối đang vây bủa mình, bởi vì giả dối thì luôn là giả dối, còn sự thật không cần phải thanh minh thì nó cũng luôn là sự thật. Trước mắt người đời, sự thật có thể thành giả dối, cho nên Vua Sự Thật không cần phải biện minh cho sự thật của mình, mà chỉ để cho sự thật đó tự lên tiếng: “chính ngài nói rằng tôi là vua”. Như thế, sự thật đã hé lộ rõ ràng về thân phận của Người, Người là Vua.

Vua Sự Thật bị mang “thân tàn ma dại”, vì Ngài đã làm chứng cho sự thật, và lên án những gì con người ta làm sai sự thật. Các nhà lãnh đạo Do Thái Giáo đã rất thù ghét Vua Sự Thật vì dám đụng đến danh dự và uy quyền của họ: các ông là thứ mồ mả tô vôi; khốn cho các ông là kẻ giả hình; các ông nuốt hết tài sản của các bà góa; các ông giả bộ đọc kinh lâu giờ cốt để người ta thấy mà khen ngợi...(x. Mt 23,13-32). Vì là Vua Sự Thật, nên không thể chấp nhận những dối trá hiện hữu nơi con người.  Đức kitô đã mạnh mẽ chỉ trích và lên án những bất công, những giả trá của các nhà cầm quyền trong đạo Do-thái, nên bị ghét bỏ thù hằn và cuối cùng là bị “thân tàn ma dại” được mang đến trước tòa Philatô. Cho dù đến trước tòa án đầy nguy hiểm, vây quanh những hiềm thù, nhưng Vua Sự Thật cũng chỉ nói sự thật và ước mong cho sự thật được ứng nghiệm.

Cũng lạ lùng thay, Vua Sự Thật đã tiết lộ cho các môn đệ của mình biết: “ Thầy là đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6). Thế nhưng, chẳng ai nhìn ra được dấu hiệu người cầm đầu mở đường cho thuộc hạ tiến lên để chiến đấu cho sự thật, chẳng có giáng vẻ gì về sự sống, khi mình vẫn còn đó “ thân tàn ma dại” trước tòa án Philatô. Nếu là đường, là sự thật, là sự sống thì sao lúc này không biểu lộ uy quyền của mình để cứu lấy sự sống của mình đi? Nhất là trên thập giá, với thân hình trần trụi, thân xác bị nhừ đòn, để cho thiên hạ phải thúc dục tự cứu mình đi, tự xuống thập giá đi: “ hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi nếu thật hắn là Đấng Kitô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn... Nếu ông là vua dân Do thái thì cứu lấy mình đi... Hãy tự cứu mình đi và cứu cả chúng tôi với...” (Lc 23, 35.37.39b). Đúng là Vua Sự Thật đã yếu thế? Đã hết cách? Phải chịu nhục nhã vậy sao?

Đúng là kiểu làm Vua Sự Thật của Đức Giêsu thật khác thường: không có cung điện, chỉ có hang lừa, máng cỏ; không có thành đô; chỉ có những bước chân nay đây mai đó giữa phố phường với những người nghèo khổ, bị bỏ rơi; không có vương miện, chỉ có vòng gai; không có cẩm bào; chỉ có trần trụi nhơ nhuốc trên thánh giá; không có câu tán tụng, chỉ có lời nhạo báng khinh chê của thiên hạ...thế mới hay, đó là những sự thật chỉ dành cho Vua Sự Thật!

Thật ra, Vua Sự Thật thì làm theo sự thật, nên chẳng cần phải nghe ai hối thúc, chẳng cần phải nghe ai đả kích, khinh bỉ, vì sự thật sẽ thắng thế khi sự thật được thực hiện vẹn toàn, tức là làm trọn thánh ý Chúa Cha trong quyết định cứu chuộc nhân loại. Nhớ ngày ăn chay hãm mình trong Sa-mạc, Vua Sự Thật cũng bị tên cám dỗ mò đến đặt ra cho Ngài một loạt từ “Nếu” để Ngài làm theo và sẽ được tất cả như ý của nó “ nếu ông là Con Thiên Chúa...Nếu ông quy phục tôi...”. Nhưng Ngài đã không làm, thậm chí Ngài còn xua đuổi nó cách mạnh mẽ hơn (x. Mt 4, 1-11). Đúng là Vua Sự Thật chỉ làm theo sự thật mà chẳng màng chi đến những lời xui nịnh, chẳng cần để ý đến những lời dèm pha, cười chê. Ngài hiền lành như con chiên bị đem đi làm thịt, chẳng mở miệng kêu ca một lời. Đó cũng là lời tiên tri của vị Ngôn sứ Isaia: “Người như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, người chẳng hề mở miệng” (Is 53,7).

Vua Sự Thật đã không hề mở miệng, Người chấp nhận im lặng để đón nhận tất cả những khổ đau và cái chết để làm cho sự thật được vẹn toàn theo thánh ý Cha. Và nhờ cái chết của Người: “Người sẽ làm cho muôn người nên công chính và sẽ gánh lấy tội lỗi của họ. Vì thế Ta sẽ ban cho Người muôn người làm gia sản... bởi vì Người đã hiến thân  chịu chết, đã bị liệt vào hàng tội nhân, nhưng thực ra, Người đã mang lấy tội muôn người và can thiệp cho những kẻ tội lỗi” (Is 53,11-12).

Vua Sự Thật thì chỉ làm chứng cho sự thật, và vương quyền của Người cũng chỉ toàn là sự thật, nên thuộc hạ của vương quyền này đều là những người đứng về phía sự thật: “Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi”. Chúng ta không thể nhận mình là dân của Vua Sự Thật trong khi cuộc sống cá nhân và gia đình, hay cộng đoàn lại nghiêng theo lối sống giả dối của thế tục làm vẩn đục vương quyền của Đức Kitô, Vua Sự Thật.

Con người ta cũng không thể tự nhận mình ở trong Vương Quốc của Vua Sự Thật mà hằng ngày vẫn dửng dưng với sự hiện diện của Người trong cuộc sống của những người bất hạnh, đau khổ, đói nghèo...vì, “mỗi khi các người làm cho những kẻ bé mọn của ta đây là chính các ngươi đã làm cho ta vậy”. Cũng  càng không thể nhận mình sống trong Vương Quốc của Vua Sự Thật khi mà cuộc sống chung riêng vẫn gây ra những oán thù, ghen ghét, gian tham, bất công, gây nên gương mù, gương xấu, và làm những điều tội lỗi..., vì Vua Sự Thật thì đối nghịch lại với tất cả những điều này.

Vậy nên, những ai muốn thuộc về sự thật thì hãy nghe Đức Kitô, Vua Sự Thật, và những ai thuộc về Vua Sự Thật thì hãy để Người sống và lớn lên trong cuộc đời của mình, đồng thời chấp nhận để Người biến đổi toàn diện con người của mình theo sự thật. Hơn nữa, khi thuộc về Vua Sự Thật rồi thì chính mình cũng cần nỗ lực “làm chứng” cho niềm tin vào Vua Sự Thật, và luôn nhiệt tình trong việc tông đồ để làm cho tha nhân nhận biết và tin yêu vào Đức Kitô, Vua Sự Thật.

Thiết kế Web : Châu Á