Giáo Hội Hoàn Vũ

Suy niệm Tin Mừng CN XXI TN, C: “HÃY CHIẾN ĐẤU ĐỂ QUA ĐƯỢC CỬA HẸP MÀ VÀO”

Thiên Chúa yêu thương con người, Ngài đã cúi xuống với thân phận thấp hèn của con người. Nếu Thiên Chúa đã qua “khung cửa hẹp” để đến với con người thì con người cũng hãy đi qua “cửa hẹp” ấy để đến với Thiên Chúa.

 

“HÃY CHIẾN ĐẤU ĐỂ QUA ĐƯỢC CỬA HẸP MÀ VÀO”

(Lc 13,22-30)

 

Bảo Tâm

 

Đã là người, ai cũng thích và ao ước có một cuộc sống thoải mái, sung sướng, đầy đủ tiện nghi vật chất. Thế nhưng, hạnh phúc thường không tự nhiên đến với con người, trái lại nó phải được đánh đổi bằng việc con người phải hy sinh và lao tâm khổ tứ. Đức Giêsu, trong bài Tin Mừng hôm nay, cũng chân nhận quy luật ấy khi dựng lên trước mặt các môn đệ một khung cửa mà Người đã gọi đích danh là khung cửa hẹp và mời gọi họ đi qua. Khung cửa ấy Thiên Chúa cũng mở ra cho vận mệnh con người, và con người cũng phải đi cửa ấy qua để bước vào đời sống của Thiên Chúa, nơi đó, con người sẽ được hưởng niềm hạnh phúc đích thực và viên mãn.

 

Có một câu chuyện kể như sau: Một người phụ nữ giàu sang, được mọi người rất mực tôn trọng. Bà ấy chết. Khi tới thiên đàng, có một thiên sứ đến đón và đưa bà đến nhà bà sẽ ở.

 

Mỗi lần đi qua những ngôi nhà xinh đẹp, bà cứ tưởng nhà đó dành cho bà. Khi đi qua các dãy phố chính ở trên trời, tới khu ngoại ô, tại đó các nhà nhỏ hơn nhiều, và đến cuối phố, gặp một cái nhà chỉ rộng hơn cái lều một chút.


Thiên sứ bảo: “Đây là nhà của bà”.

 

Bà nói: “Cái gì vậy? Tôi không thể nào sống trong đó”.

 

Thiên sứ đáp: “Tôi rất tiếc, nhưng đó là tất cả những gì chúng tôi có thể kiến thiết với những vật liệu bà đã gửi lên đây!” Đây là kết quả cho những ai thích bước đi trên con đường thênh thang rộng rãi trên hành trình tiến vào Nước Trời.

 

Câu chuyện trên đây làm chúng ta liên tưởng đến quy luật nhân quả trong cuộc sống đời thường. Tạo Hóa vốn dĩ rất công bằng, không dành ưu tiên tuyệt đối cho bất kỳ người nào và cũng không trút hết tất cả mọi bất hạnh trên một người nào. Bởi cuộc sống luôn có một sự bù trừ xứng đáng: “Có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót” (Lc13,30).

 

 

“Những kẻ đứng hàng đầu” có thể đó là những người được Chúa ban cho giàu có, nhưng lại sống chỉ biết thu vén cho mình những của cải đời này, mà không biết chia sẻ, trao ban như luật yêu thương Chúa dạy. Chính tài sản đã làm họ vướng víu nên không thể qua cửa hẹp mà vào được Nước Trời.

 

“Những kẻ đứng đầu” có thể là những ai được Chúa ban cho địa vị, chức quyền, khôn ngoan, nhưng lại sống trong huênh hoang tự đắc, thay vì dùng ơn Chúa ban để nâng đỡ mọi người, phục vụ tha nhân, họ lại nuôi dưỡng tham vọng cá nhân. Chính cái tôi cồng kềnh đã làm họ vướng víu không thể qua “cửa hẹp” mà vào được Nước Trời.

 

Những người này chỉ muốn tiến bước trên con đường rộng rãi và dễ dãi. Đối với họ, cuộc sống là một sự an nhàn và hưởng thụ. Họ không phải bận tâm lo lắng cho những chuyện tương lai, vì với họ, tương lai là một sự an toàn và vui vẻ. Và như vậy, với những người đã có đủ tất cả, Thiên Chúa đối với họ như một vị thần thừa thãi, họ không cần đến Ngài!

 

Một câu hỏi được đặt ra là tại sao Thiên Chúa lại muốn con người bước qua “cửa hẹp” để vào Nước Trời?

 

Câu trả lời chỉ có thể là vì Thiên Chúa đã đi trên con đường ấy. Thiên Chúa chọn đến với con người qua khung cửa hẹp. Ngài không chọn giải pháp cứu độ dễ dàng. Ngài đã sai Con Một xuống thế làm người, chịu chết trên Thánh giá vì loài người, và để cứu rỗi loài người. Rõ ràng Thiên Chúa đã bước vào đời sống con người qua khung cửa hẹp. Tình thương Thiên Chúa đối với con người bao la, nhưng Ngài đã chọn con đường nhỏ hẹp, và cũng từ khung cửa hẹp đó là khung cửa duy nhất Thiên Chúa mở ra cho vận mệnh con người.

 

Thiên Chúa yêu thương con người, Ngài đã cúi xuống với thân phận thấp hèn của con người. Nếu Thiên Chúa đã qua “khung cửa hẹp” để đến với con người thì con người cũng hãy đi qua “cửa hẹp” ấy để đến với Thiên Chúa. Vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến chỗ diệt vong” (Mt 7,13).

 

Qua được “cửa hẹp” để vào Nước Trời không phải là ta nới rộng kích thước của khung cửa cho vừa với kích cỡ của mình, mà chính là gọt giũa đời sống của mình sao cho gọn gàng, tương thích với khung cửa dẫn vào sự sống để đến với Thiên Chúa. Thế nên, vấn đề không phải là khung cửa hẹp mà chính là bản thân ta quá cồng kềnh, nặng nề không thể bước qua khung cửa đang sẵn chờ ta. Vì thế, ta hãy trút bỏ những cồng kềnh vướng víu để có thể nhẹ nhàng vượt qua khung cửa hẹp mà đến với sự sống đời đời: có những cồng kềnh về vật chất làm choán hết quỹ thời gian hằng ngày, có những cồng kềnh đi liền với những nết xấu thuộc bảy mối tội đầu như kiêu ngạo, hà tiện, nóng giận, ganh tị, dâm ô… Chỉ khi nào con người tự trở nên nhỏ lại, thì Thiên Chúa mới có thể lớn lên trong họ. Họ mới có thể là những lữ hành bước trên con đường hẹp, con đường dẫn tới hạnh phúc đích thực.

 

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết khôn ngoan chọn lựa cho mình con đường đưa đến sự sống đời đời, đó là con đường hẹp của hy sinh, từ bỏ. Con đường ấy chính là con đường mà Chúa đã chọn và khuyên dạy chúng con bước theo. Xin giúp chúng con trung thành đi trên con đường hẹp này cho đến cùng. Amen.

 

Thiết kế Web : Châu Á