Giáo Hội Hoàn Vũ

Suy niệm Tin mừng CN VI TN, A: CHỌN CỬA SINH HAY CỬA TỬ

Không phải ngẫu nhiên, người ta có kết quả sinh tử như thế, đó là một chọn lựa, một đời sống lựa chọn. Thiên Chúa muốn tất cả mọi người và vạn vật được ơn cứu độ (x. Ep 1,20), nhưng Ngài vẫn tôn trọng tự do của con người: “Người không truyền cho ai ăn ở thất đức, cũng không cho phép ai phạm tội” (Hc 15,20).

 

 

CHỌN CỬA SINH HAY CỬA TỬ

(Hc 15,15-29; 1 Cr 2, 6-10; Mt 5,17-37)

 

Đình Ủy

 

Con người sống trong trong cuộc đời này có rất nhiều vấn đề để chọn lựa, nhưng có lẽ đối diện với sinh tử lại là điều quyết liệt và nan giải nhất. Lời Chúa trong Chúa nhật VI thường niên cho chúng ta thấy sinh tử của con người không chỉ chọn lựa một lần, nhưng là kết quả của chuỗi dài chọn lựa: Làm đẹp hay khước từ thánh ý Thiên Chúa.

 

Cửa sinh, cửa tử cuộc đời

 

Sứ điệp lời Chúa cho biết “cửa sinh” nói đến cuộc sống mà mắt chưa hề thấy, tai chẳng hề nghe, nay Thiên Chúa dọn sẵn cho ai yêu mến Người (x. 1 Cr 2,6-11). Thánh Phaolô cho tín hữu Corintô biết cuộc sống hạnh phúc thiên đàng mai sau, nhưng cũng có thể hiểu là cuộc sống hiệp thông với Thiên Chúa. Trong Tin mừng, Chúa Giêsu cho chúng ta biết cửa sinh đó là vào Nước Trời (x. Mt 5,20), nơi hạnh phúc viên mãn của con người. Trái lại, cửa tử là lối sống của người theo lẽ gian dối của thủ lãnh thế gian (x. 1 Cr 2), cùng kết quả bị diệt vong của nó.

 

Không phải ngẫu nhiên, người ta có kết quả sinh tử như thế, đó là một chọn lựa, một đời sống lựa chọn. Thiên Chúa muốn tất cả mọi người và vạn vật được ơn cứu độ (x. Ep 1,20), nhưng Ngài vẫn tôn trọng tự do của con người: “Người không truyền cho ai ăn ở thất đức, cũng không cho phép ai phạm tội” (Hc 15,20). “Cửa sinh” - lối vào, nơi con người, với sự sáng suốt, chọn cho mình cuộc sống có ý nghĩa, hạnh phúc. Theo sách Huấn Ca thì phải “giữ các điều răn mà trung tín làm điều đẹp ý Người” (Hc 15,16). Chúa Giêsu cũng dạy môn đệ sáng suốt ăn ở công chính hơn người Pharisêu và kinh sư (x. Mt 5,20), mà ăn ở công chính hệ tại bởi lòng yêu mến Thiên Chúa và nhân từ với tha nhân, chứ không phải sống hình thức, câu nệ Luật.

 

Đại dịch "Cái Chết Đen" và Covid-19: Hai chọn lựa

 

Các phương tiện truyền thông cũng như nhiều người trên thế giới đang hướng về Vũ Hán - tâm dịch Covid-19, tính đến 8h, ngày15.2.2020, theo bộ y tế Trung Quốc có đến 67.100 người bị nhiễm Covid-19, 1526 người chết. Đó chỉ là tảng băng nổi mà chính quyền muốn giảm nhẹ thông tin. Đằng sau bức tranh kinh hoàng, bi thảm chết chóc của đại dịch, chúng ta vẫn thấy những người có đức tin với những nghĩa cử chọn lựa sáng suốt cao đẹp và hành động vị kỷ, vô vọng của những người chưa có niềm tin.

 

Theo Youtube Thời sự & Giải trí, với tựa đề: “Vì sao người Vũ Hán trốn chạy?” Trang này ghi lại vào giữa thế kỷ 17, đại dịch “Cái chết đen” nghiêm trọng chưa từng thấy xảy ra ở châu Âu, khiến dân số châu Âu trong vòng chưa đầy một năm đã giảm đi một nửa. Nước Anh và khu vực phía nam trung tâm thành phố London là nơi chịu ảnh hưởng nặng nề. Tuy nhiên có một điều kỳ lạ là phần phía Bắc của nước Anh lại may mắn tránh khỏi đại họa. Điều gì đã mang đến phép mầu ấy? Ở khu vực giáp biên giới phía Nam và Bắc bán đảo Anh có một ngôi làng tên là Eyam. Sau khi một thương gia trở về từ London mang theo bệnh “Cái chết đen”, dịch bệnh đã lây lan khiến 344 người trong thôn ai nấy đều hoang mang lo sợ, dân làng nhốn nháo muốn chạy trốn về phía Bắc.

 

Khi cả làng đang lục đục rời đi, một vị linh mục tên là William Mompesson đã bước ra phản đối. Ngài nói: “Không ai trong chúng ta biết rằng dân phía Bắc có nhiễm bệnh hay không. Nếu đã nhiễm bệnh, dù chạy trốn hay không đều phải chết, thoát khỏi nơi đây nhất định sẽ làm nhiều người hơn nữa bị lây nhiễm. Xin mọi người hãy ở lại, mang sự nhân lành của chúng ta truyền tới đời sau, để các thế hệ tương lai được ban phước lành, nhân họa đắc phúc”. Nghe lời vị Linh mục, mọi người trong làng đều đồng ý ở lại. Họ cùng nhau xây một bức tường đá ở cổng ra vào phía Bắc để ngăn không cho ai vượt ra ngoài. Và những gì xảy ra tiếp theo thật vô cùng bi thảm. Dịch bệnh nghiêm trọng đã khiến nhiều người đã lần lượt bỏ mạng. Cho đến khi đại dịch qua đi, ngôi làng với 344 người chỉ còn lại 33 người sống sót, trong đó hầu hết là những đứa trẻ chưa thành niên. Vị Linh mục cũng đã chết, tuy nhiên quyết định sáng suốt của ngài đã ngăn không cho dịch bệnh lây lan tới phía Bắc, để lại một hậu hoa viên cho nước Anh. 

 

Trước khi lìa đời, mỗi bệnh nhân đều phải viết lời khắc trên bia mộ mình, nhờ đó mà ngôi làng xinh đẹp Eyam mới có những dòng chữ thấm đầy nước mắt trên hơn 300 bia mộ. Bia mộ của linh mục Mompesson chỉ viết một câu: “Xin hãy đem nhân lành truyền tiếp đời sau”. Trên bia mộ của một vị bác sĩ viết cho người vợ đang xa cách của ông là dòng chữ: “Xin hãy tha thứ vì anh không thể cho em nhiều tình yêu hơn nữa, bởi vì họ cần tới anh”. Một người tên Ryder viết cho con gái: “Con thân yêu, con đã chứng kiến sự vĩ đại của cha mẹ và dân làng”. 

 

Đây được gọi là sức mạnh của tín ngưỡng, của niềm tin. Cho dù cận kề cái chết, họ vẫn để lòng nhân tỏa sáng, cũng không để mất đi tình yêu thương dành cho người khác. Sự khác biệt giữa có tín ngưỡng và không có tín ngưỡng chính là: Người có tín ngưỡng sống là người, người không có tín ngưỡng sống là mệnh. Ngày hôm nay, người dân Vũ Hán đang liều mình trốn chạy, trong khi các vùng lân cận lại tìm cách ngăn chặn trong tuyệt vọng. Đó không chỉ là câu chuyện của riêng Vũ Hán vốn là trung tâm vùng dịch, mà giới nhà giàu trên khắp Trung cộng cũng đang tìm con đường đào thoát khỏi quê hương. Đến bất cứ nơi đâu ta cũng thấy một cảnh tượng thê lương hỗn loạn: Người bên trong giẫm đạp lên nhau mà tháo chạy, còn người bên ngoài thì đóng cửa, quay lưng. Người Trung cộng hôm nay là thế, khi phải đối diện với sinh tử họ đã không còn gì để mất, và vì để bảo mệnh họ đã lựa chọn cách hành xử như mất hết tính người. 

 

Cửa sinh cửa tử cuộc đời không chỉ là chọn lựa một lần duy nhất trước sự sống hay cái chết, nhưng nó còn là chọn lựa một đời người. Chọn lựa yêu mến Thiên Chúa, tuân giữ giới răn Ngài, yêu thương, sẻ chia, hiệp thông với anh chị em đồng loại khi bình an cũng như trong khi hoạn nạn như linh mục William Pompesson cùng giáo dân ngôi làng Eyam. Đó là chọn lựa thật cao đẹp của những người có đức tin. Trái lại là những người chọn lựa sống vị kỷ, sống theo định kiến nhào nặn của xã hội khước từ Thiên Chúa để khước từ tha nhân, hận thù, gian dối... Khi chọn lựa yêu thương, dù bế tắc cuộc đời, đi vào ngõ cụt, cửa hy vọng cũng sẽ được mở ra cho chúng ta. Tình Yêu Thiên Chúa sẽ mở toang cánh cửa cõi lòng để chúng ta làm phúc lành cho anh chị em đồng loại, hôm nay và những thế hệ tiếp nối. Amen.

 

 

Thiết kế Web : Châu Á