Bài giảng

Thơ: HUYỀN NHIỆM TÌNH YÊU (Hiền Lâm)

Sự lớn lao từ những việc nhỏ hèn, Cây cao xanh từ hạt mầm nhỏ bé.

 

HUYỀN NHIỆM TRÁI TIM

 

Hành trình xa khởi đi từ bước nhỏ,

Cửu Trùng Đài từ mô đất xây nên.

Sự lớn lao từ những việc nhỏ hèn,

Cây cao xanh từ hạt mầm nhỏ bé.

 

Và huyền tích: bánh ăn thành Thánh Thể, 

Chút hy sinh có thể cứu muôn người.

Ai hiểu được kỳ công của Chúa Trời 

Dựng muôn loài bời quyền năng thượng trí?

 

Như trái tim tuy mong manh nhỏ bé 

Nhưng chứa đựng cả vũ trụ mênh mông, 

Khi đềm êm, khi thổn thức quay cuồng

Để nói lên: tình yêu là vĩnh cửu.

 

Chính tình yêu hoạ hình Đấng Hằng Hữu,

Là thực tại, nhưng cũng rất cao sâu,

Là hiện sinh, nhưng cũng rất nhiệm mầu,

Không thể nói, nhưng biết bằng cảm nghiệm.

 

 

BÀI TOÁN TÌNH YÊU

 

Trong bài toán tình yêu

Cộng một bằng tất cả,

Cũng bài toán tình yêu

Trừ một là chấm hết.

 

Vì yêu chấp nhận chết

Để cứu lấy người yêu.

Tình yêu hy sinh nhiều,

Không đắn đo tính toán.

 

Yêu rất sợ ly tán,

Sợ biền biệt cách xa.

Tình kết trái đơm hoa

Cả vui, buồn, sướng, khổ.

 

Yêu thì không chọn lựa

Phẩm chất của bạn đời,

Yêu, yêu cả con người

Cả đức hay, tính dở.

 

Yêu cả khi gian khổ,

Yêu cả lúc ốm đau.

San sẻ những lo âu

Lúc gian nan thử thách.

 

Không dối gian hờn trách,

Nhưng thiết thực chân thành,

Vì yêu phải hy sinh

Cái tôi đầy ích kỷ.

 

Tình yêu là như thế:

Bớt một… bằng không thôi,

Trong bài toán cuộc đời

Ghét nhau thành “vô nghiệm”.

 

Tình yêu là mầu nhiệm

Thêm một… được “vô cùng”

Trao tặng là thuỷ chung,

Cho đi là nhận lãnh.

 

 

THẬP TỰ HỒNG

 

Có tiếng ve hết hè còn nức nở,

Có nụ hồng chưa kịp uống sương mai,

Có trái tim thổn thức suốt đêm dài,

Có bờ môi… vẫn khép buồn lặng lẽ,

 

Có kỷ niệm vụt tan theo gió nhẹ,

Có giọt buồn đọng lại ướt bờ mi,

Có ánh mắt nhìn nhau chẳng nói gì,

Có bài thơ, viết mãi còn dang dở.

 

Có CHÀNG XUÂN đã dâng mình theo Chúa

Vẫn “bóng hồng” chiều tựa cửa ngóng trông,

Có NÀNG THU đã khép cổng tu phòng

Vẫn “cây si” ai đó trồng trước ngõ?

 

Lạ gì đâu chính kỳ công tạo hoá

Cho con người một “bí ẩn” trong tim,

Để ai ai cũng khắc khoải kiếm tìm

“Một nửa kia” để thương và để nhớ.

 

Chuyện “xương sườn” nơi địa đàng nguyên tổ,

Chuyện Thiên Tử lên thập tự hiến dâng,

Chuyện chàng xuân… còn những phút bâng khuâng,

Chuyện nàng thu… chợt chạnh lòng xao xuyến.

 

Để một người trước bàn thờ thánh hiến,

Để một người lặng lẽ ngước nhìn lên

Cảm nhận “giờ” hấp hối của con tim

Quyện tình Chúa – tình người trong nước mắt.

 

Đã bao lần, nụ hồng thành đinh sắt

Đóng tim tôi, xé nát cõi lòng tôi.

Nụ hồng nào, nụ hồng chẳng có gai,

Thập giá nào không thẫm màu máu đỏ?

 

Xin dâng Chúa mọi vui buồn quá khứ,

Dâng nụ cười, dâng kỷ niệm yêu xưa,

Dâng bóng ai đang hoài niệm đợi chờ,

Dâng lên Chúa trái tim hồng bé nhỏ.

 

 

HOÀI NIỆM

 

Có hay chăng một con tim băng giá

Trong ngục tù tiết lạnh của trời đông

Để không còn xao xuyến trước ‘nụ hồng’

Không hoài tưởng một khung trời kỷ niệm?

 

Dẫu thánh nhân hay bậc thầy thánh thiện

Cũng là người trong cõi kiếp nhân gian

Có con tim, có tình cảm dâng tràn,

Hơn một lần biết yêu và biết ghét.

 

Vâng, có yêu mới thấy đời tươi đẹp,

Có chờ mong mới thấy cảnh đêm dài,

Có vui buồn mới rõ mình yêu ai,

Có trao ban mới hiểu… đời, kỷ niệm.

 

Cũng như tôi hơn một lần xao xuyến,

Từng vụng về ôm kỷ niệm thành thơ,

Bâng khuâng xưa vọng mãi tận bây giờ,

Chút thầm thương một nụ hồng e ấp.

 

Kỷ niệm lắm khi làm tôi ngây ngất

Cười một mình, tim rạo rực niềm vui,

Nhưng cũng nhiều lần khơi giọt lệ rơi

Khóc một mình  cho cuộc tình dang dở.

 

… Đến hôm nay ẩn mình trong nhà Chúa

Cho con tim nghẹn ứ… giọt tương tư,

Chôn ký ức trong mắt Đấng Nhân Từ

Trong trái tim từng bị đời xé nát.

 

Không dám xin một cuộc tình cao ngất:

Yêu Giê-su đến quá mức anh hùng,

Nhưng chỉ mong tình tôi được mặn nồng

Như đã từng yêu “bóng hồng ngày ấy”.

 

Thầm mong làm ngọn đèn leo lét cháy

Cạnh bàn thờ thầm thĩ với Giê-su

Cho cuộc đời vơi nhẹ gánh tương tư

Cho trái tim say men tình thập tự…

 

 

LẬP PHƯƠNG TRÌNH: TÌNH CHÚA & TÌNH ĐỜI.

 

Chúa biết rằng con làm văn rất dở

Chia động từ “tình” văn phạm hay sai

Tình vu vơ, con lầm lẫn tình Ngài

Rồi dở dang, lại trách thầm: tại Chúa.

 

Chúa cũng biết con học toán rất dở

Lập phương trình: hai vế chẳng bằng nhau

Bên tình Chúa, con trừ trước trừ sau

Bên tình đời, con lũy thừa gấp mấy.

 

Ấy vì con chứng minh điều mình thấy

Bằng mắt phàm, ưa dễ dãi suy tư

Thấy tình đời đầy hấp dẫn mộng mơ

Thế là dồn trí tâm vào phân tích.

 

Và chứng minh cho mình đầy bản lĩnh

Giỏi tình đời, chinh phục các giai nhân

Tìm hoa thơm cỏ lạ chốn phong trần

Để tận hưởng chút niềm vui trần thế.

 

Con đem hết tài năng đời trai trẻ

Gom cho mình… đầy ích kỷ tham lam

Thích tiền, tình, thích danh vọng cao sang

Làm cứu cánh cho đời người thấm thoát.

 

Con đâu ngờ phương trình đà sai sót

Để cuối cùng chỉ có nghiệm là không (0)

Mở mắt ra chợt thấy âm vô cùng (-?)

Tình tan vỡ trong hão huyền ảo giác.

 

Thua phen này, con tính bày keo khác

Bài toán cuộc đời quyết giải cho xong

Chọn tình Ngài hay tình lá diêu bông?

Đó là cả nỗi lòng con day dứt.

 

Phương trình này biết bao giờ hoàn tất

Con cứ đem hai vế trái ngược nhau

So sánh xem sự khác biệt thế nào

Giữa tình Chúa và tình đời thế tục:

 

Con nghiệm rằng tình Chúa là cõi phúc

Không dối gian, không thất hẹn lỡ làng

Luôn trung thành và chung thủy trao ban

Luôn bền vững, kết thiên hồng tình sử.

 

Và kinh nghiệm tình đời trong quá khứ

Đã làm con lầm lỡ biết bao lần:

Có những lúc bay bổng tựa thiên thần

Nhưng lắm khi rơi xuống hầm địa ngục.

 

Đã bao lần bồi hồi tim bật khóc

Trong bước đường chọn lựa… kiếp nhân sinh

Chúa bảo con xem lại lập phương trình

Và khuyên con không dùng phương pháp thế.

 

Bởi vì nếu dùng lại phương pháp thế

Đem tình đời thế chỗ Đấng Tối Cao

Rồi cứ mãi quanh quẩn chốn ba đào

Biết bao giờ mới bước vào cõi sống.

 

Nên Ngài muốn giải bằng phương pháp cộng

Là giáng trần hòa nhập với chúng sinh

Chúa và con rảo bước, cuộc hành trình

Để phục hồi cứu độ toàn nhân loại.

 

Phương trình đang tiến dần về cực đại

Dương vô cùng là cõi sống thiên thu

Chúa muốn con vui sống đời chiêm tu

Để hoàn tất phương trình còn dang dở.

 

 

 

 

 

LẠY MẸ LÀ MÙA XUÂN

 

Lạy Mẹ là mùa xuân:

Là nắng hồng tươi mới,

Là mưa rơi tưới gội,

Là gió thoảng chiều hôm.

 

Lạy Mẹ là mùa xuân:

Là hoa đào tươi nở,

Là bông mai đương trổ,

Là khóm huệ trắng ngần.

 

Lạy Mẹ là mùa xuân:

Mùa tình yêu hiệp nhất,

Mùa giao hoan trời đất,

Mùa ấm áp tình thân.

 

Lạy Mẹ là mùa xuân:

Là mẫu gương Thánh Thất,

Là Nữ Vương trời đất,

Là Mẹ Đấng Tình Quân.

 

Lạy Mẹ là mùa xuân:

Là mẫu gương lao động,

Là niềm vui cuộc sống,

Trong ẩn dật âm thầm.

 

Lạy Mẹ là mùa xuân

Con hướng nhìn về Mẹ

Thì thầm con kể lể

Những mẩu chuyện đầu năm.

 

Xin Mẹ là mùa xuân

Cho đời con đổi mới,

Cho con yêu ơn gọi

Yêu cuộc sống âm thầm.

 

Xin Mẹ là mùa xuân

Nguyện dủ tình thương đoái

Trông xem đoàn con cái

Giữa kiếp đời lê dân.

 

Xin Mẹ là mùa xuân

Thương cầu thay nguyện giúp

Lên Chúa Cha thương xót

Cho con thoát biển trần…

 

 

 

SỐNG ĐỜI YÊU MẸ

 

Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !

Quả phúc, hoa thiêng Mẹ ban đầy.

Rạo rực trong tim tình thương mến,

Yêu thương bác ái nở vòng tay.

 

Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !

Mẹ thương che chở suốt đêm ngày,

Tâm thần ngập chìm trong ơn thánh,

Thả hồn theo Mẹ tới cung mây.

 

Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !

“A-vê” chăm chỉ đọc mỗi ngày,

Quỷ ma hãi hùng quay lưng chạy,

Vì quyền năng Mẹ kíp ra tay.

 

Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !

Có Mẹ ban ơn xuống dư đầy,

Giông tố bão bùng không lo sợ,

Vì này tay mẹ giải thoát ngay.

 

Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !

Ẩn mình trong Mẹ… sẽ vui vầy,

Tiền của bạc vàng không lo thiếu

Mẹ là vĩnh cửu… Mẹ hôm nay.

 

Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !

Sẽ được yên vui ở kiếp này, 

Giờ chết mỉm cười trong Ơn Thánh 

Mẹ đón linh hồn ẵm vào tay…

   

Sống đời yêu Mẹ…

 

 

 

NGHE TIẾNG MẸ

 

Con nghe điệu nhạc phong cầm

Là nghe tiếng Mẹ thì thầm trong thơ, 

Con nghe tiếng sáo vi vu 

Là nghe tiếng Mẹ ngồi ru hôm nào, 

Con nghe gió thổi rì rào

Là nghe nhạc đón Mẹ vào Thiên Cung, 

Nghe sơn ca hót du dương 

… Nhịp chân Mẹ bước trên đường tìm Con. 

Tiếng chuông vang vọng chiều hôm 

Tựa như tiếng Mẹ bảo con nguyện cầu,

Nghe mưa rơi giữa đêm thâu

Nhớ đêm xưa Mẹ khấu đầu khấn dâng,

Mỗi lần con đọc Kính Mừng 

Thoạt nghe tiếng Mẹ “xin vâng” ngày nào…

 

Hiền Lâm

 

 

 

 

Thiết kế Web : Châu Á